Về phần những người khác trong nhà họ Trang, Trang Giai Kỳ thì khinh thường không nói thêm câu nào với tôi, vợ chồng Trang Vân Đào gần đây rất bận, bận cãi nhau, còn phải bận đi chạy vạy cho con trai. Mấy ngày này tôi xem được không ít tin tức. 
Người đàn bà thứ tư kia suýt thì bị Trần Lệ Nhã mang người đến đạp vào bụng, suýt chút cũng bị lột sạch. Thời khắc quan trọng, Trang Vân Đào này đương nhiên bảo vệ người mới, đoạn băng ghi lại không quá rõ ràng, cái tát đó là đánh Trần Lệ Nhá, hình như cả người đều ngã xuống đất. 
Đã đứa thứ hai rồi, chỉ có thế nói phản ứng của Trần Lệ Nhã quá chậm trễ. Bây giờ dù là con trong giá thú hay con ngoài giá thú đều được hưởng quyền thừa kế như nhau. 
“Nhà họ Trang vẫn còn khinh thường chúng ta sao? Những chuyện này của nhà họ, đúng là khiến chúng ta khinh thường! Tĩnh Văn, mẹ nói là nếu, nếu Trang Dật Dương kết hôn cùng người phụ nữ khác, con nhất định phải cắt đứt sạch sẽ, nếu không sau này ra đường đều phải thận trọng, những ngày tháng như vậy, tình yêu có sâu nặng đến đâu cũng nên từ bỏ!” Mẹ tôi thận trọng nói, sợ làm tổn thương tôi. 
“Mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ không đến mức đánh mất bản thân như vậy đâu!” 
Có điều trong lòng tôi vẫn còn sợ hãi, nếu lúc đầu Châu Tư Dĩnh cũng làm như vậy với tôi, vậy tôi e là không dám sống trên cõi đời này nữa. 
Mẹ tôi không nói nữa, nhưng trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082031/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.