“Ông Trang, cháu đưa Quả Quả đến, nếu ông không chào đón, cháu có thể đi bất cứ lúc nào! Dù sao cũng không thể sinh ra được một bé trai khỏe mạnh theo yêu cầu của ông, đây là lôi của cháu!” Tôi châm chọc nói, trong lòng ông Trang, chỉ có con trai mới là người nhà họ Trang, mới có tư cách để trao đổi điều kiện. 
Trang Dật Dương nói với tôi, ông nội cho anh ấy thời gian 5 năm, sẽ không can thiệp vào chuyện giữa chúng tôi. 
Ngược lại tôi thấy đây là kế hoãn binh của ông ta, chỉ cần tôi không kết hôn với Trang Dật Dương, anh ấy vẫn là một miếng bánh thơm ngon chưa lập gia đình, có thể thu hút được người cháu dâu mà ông ta muốn. 
“Đứa bé cũng đã sinh ra rồi, nhà họ Trang chúng ta sẽ chu cấp tiền nuôi dưỡng. Bảo cháu về đây ở cũng là muốn tốt cho con bé, đều là người một nhà, cháu không nên làm ầm lên!” Lời của ông Trang giống như ban cho tôi một ân huệ. 
Lẽ nào ông ta nghĩ rằng hôm nay tôi về đây là để thỏa hiệp, là để ở lại sao? 
“Nếu ông đã thừa nhận đây là con cháu nhà họ Trang, vậy thì đơn giản rồi. 
Hãy đòi lại công lý cho chắt nội của ông đi, vì sao nó trở nên như vậy, Châu Tư Dĩnh và Trang Dật Thần là người rõ nhất. Ông nói xem, chuyện này phải giải quyết thế nào mới tốt đây?” Tôi cũng biết được kết quả nhưng vẫn đến, là vì mục đích của tôi không phải bọn họ. 
Nhắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3081982/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.