“Con bé sẽ trở thành công chúa! Tôi sẽ luôn đối xử tốt với nó, sau khi cai sữa, cô có thể đi!” Trang Dật Dương bị tôi nói phát tức, không ngờ lại dám nhắc đến chuyện đuổi tôi đi. 
Tôi thực sự muốn tặng cho anh ấy hai chữ, “cút đi”! 
“Ai cũng đừng mơ có thể cướp con khỏi tôi, nếu không tôi sẽ lấy mạng người đó! Mối thù của hai đứa con đều không trả được, anh không xứng làm một người bố!” Chúng tôi nói toạc ra hết mọi thứ, nơi này không thể ở lại nữa, tôi định dọn đi. 
Nhưng dự định của tôi còn chưa bắt đầu thực hiện, Trang Dật Dương đã nhận ra, “Lâm Tĩnh Văn, nếu cô dám lén lút mang con đi, tôi sẽ khiến cả đời cô không gặp được nói! Chỉ cần tôi muốn, cô chạy đi đâu tôi cũng có thể tìm ra” 
“Cho nên, bản lĩnh lớn nhất của anh là không ngừng uy hiếp tôi, sau đó đem tôi và con đi bán. Trang Dật Dương, anh đúng là một kẻ vô dụng!” Tôi hét lên lời nói trong lòng, anh ấy tức giận giơ tay lên, tôi đưa mặt đến. 
Nếu muốn đánh thì đánh nhanh đi, dù sao tôi cũng không quan tâm. Anh ấy có bản lĩnh thì bắt đầu đánh phụ nữ rồi nhỉ, nhà họ Trang các người được lắm. 
Cuối cùng anh ấy cũng không đánh tôi, mà sâm mặt đi vào phòng làm việc đóng mạnh cửa. 
Con bé bị giật mình tỉnh giấc, sau đó bắt đầu khóc, tôi bắt đầu dỗ dành nó, trong lòng muốn chém anh ấy ngàn vạn dao. 
Đây chính là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3081957/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.