Nhìn thấy họ có chút ngại ngùng, trước đây có thể nói là anh em, bây giờ lại là chú cháu. Châu Tư Dĩnh coi như trước thì yêu chú, sau lại lấy cháu. Mặc dù Dạ Dương chưa từng ngủ cùng cô ta nhưng vẫn có không ít người bàn tán.
Châu Tư Dĩnh còn gây gò hơn trước đây, Trang Dật Thần lại vô cùng phấn chấn, xem ra sự ra đi của Dạ Dương khiến cậu ta trở thành cậu chủ duy nhất của nhà họ Trang. Hiện giờ những người đàn bà kia đều không đẻ được con trai, cậu ta chính là đứa con trai duy nhất của Trang Vân Đào.
“Chú, hôm nay là ngày trọng đại của chú, là một đứa cháu, cháu phải đến chúc chú sớm sinh quý tử!” Trang Dật Thần kéo Châu Tư Dĩnh, đặc biệt đến chúc mừng, Châu Tư Dĩnh không nói gì, bị cậu ta lườm một cái vân không nói.
Ngay tại đây, Châu Tư Dĩnh bị Trang Dật Thần đẩy một cái, cái đẩy này vừa khéo đẩy Châu Tư Dĩnh về hướng Dạ Dương.
Chuyện gì vậy chứ, đúng là khiến người ta phải đau đầu, tôi bước lên kéo lại, “Cảm ơn lời chúc của hai người, hôm nay khách khứa nhiều, tiếp đãi không được chu đáo!”
Châu Tư Dĩnh cảm kích nhìn tôi, cổ họng khàn khàn nói, “Cảm ơn!”
“Hôm nay ở đây không chào đón người nhà họ Trang, mời hai vị vê chol”
Dạ Dương sầm mặt lại, không có ý định xử lý ổn thỏa, nếu bọn họ đơn thuần chỉ là đến uống rượu mừng, có lẽ anh ấy sẽ không tức giận.
Nhưng là đến kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3081914/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.