Tôi không tìm thấy con, một lần nữa đến nhà họ Trang, Trân Lệ Nhã đang bôi thuốc cho Trang Dật Thần, nhìn thấy tôi lập tức châm chọc nói móc. Nhưng tôi có tâm trạng cái nhau với bọn họ, lập tức hỏi Châu Tư Dĩnh ở đâu? Bọn họ không thèm quan tâm!
Tôi tức giận ném cái ly ở trên bàn xuống đất, “Rốt cuộc Châu Tư Dĩnh đang ở đâu? Cô ta bế mất con tôi đi rồi, nếu con tôi xảy ra bất cứ chuyện gì, tôi sẽ đốt cái nhà này!”
Trang Dật Thần thấy tôi nói không giống đùa, lúc này mới biết, “Cô ta vẫn chưa về nhà để tôi gọi cho cô ta bằng số điện thoại khác!”
Trần Lệ Nhã cũng hoàng hốt nói, “Những chuyện cô ta làm không liên quan đến con trai tôi, các người đừng tố cáo bậy!”
Trang Dật Thần cũng không liên lạc được với Châu Tư Dĩnh, sắc mặt cũng thay đổi, “Đợi tôi tìm thấy cô ta rồi nói chuyện với các người sau!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe
Bọn họ cũng không tìm lấy, tôi xông lên túm lấy cổ áo của Trang Dật Thần, “Có phải các người cố ý không, cậu phá phách, cô ta nhân lúc hỗn loạn bế mất con tôi đi, tại sao? Các người đã hại tôi thành ra như vậy, tại sao vẫn không buông tha cho con tôi? Rốt cuộc tôi đắc tội gì với các người? Hết lần này đến lần khác hại con tôi, tôi liều mạng với cậu!”
Tôi liền cắn một phát vào yết hầu của Trang Dật Thần, dùng hết toàn lực, trong miệng ngập tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3081910/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.