Mẹ tôi dìu lấy tôi, lần này không ngăn cản tôi nữa. Con tôi năm trong ngăn tủ lạnh lẽo, vết máu trên mặt, trên người nó đều được tôi lau rửa sạch sẽ.
Tôi nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của con bé, nó sẽ không bao giờ cười với tôi nữa, sẽ không còn gọi mẹ, không còn khóc nữa. Tôi thay quần áo cho con bé xong, không thể đứng vững được nữa, mẹ tôi và Tiểu Tú đỡ tôi về lại phòng bệnh.
Tôi không đồng ý hỏa táng con bé ngay bây giờ. Châu Tư Dĩnh nhất định phải bị xử tử và hành quyết ngay lập tức, nếu không tôi sẽ không cho hỏa táng con bé, nó sẽ chết không nhắm được mắt.
Lần livestream này, mọi thứ cô ta làm, mặc dù không có hình ảnh nhưng toàn bộ âm thanh đã được ghi lại.
Không không quan tâm bản thân mặc nội y trong đó. Ngoài Dương Thành, mọi người đều đã nhìn thấy rồi, không cần phải quan tâm điều này, tôi chỉ quan tâm có trả thù được hay không mà thôi.
Tôi vân chưa gặp lại Dạ Dương, anh ấy đã đến rất nhiều lân nhưng tôi đều không muốn gặp, có một lần anh ấy cố xông vào, tôi liền cầm dao kề vào cổ ngay tại chỗ, nếu anh ấy dám lại gần thì tôi cũng dám tự sát.
Là chuyện của anh ấy và Châu Tư Dĩnh khiến cho hai đứa con của tôi đều mất mạng. Tim tôi đã bị đâm thủng trăm ngàn lỗ, không muốn gặp lại người đàn ông này nữa.
Cho dù anh ấy lao vào để cứu tôi và con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3081894/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.