Trong thẻ của tôi vận còn ba mươi triệu nhân dân tệ phí điều trị cho Quả Quả mà Trang Dật Thần bồi thường, tôi lấy ra năm triệu, nhờ người tìm những bằng chứng phạm pháp của ông ngoại Châu Tư Dĩnh, cũng chính là chú hai của mẹ tôi.
Vị trí đó của ông ta, chỉ cần bỏ chút công sức, mà cũng không sợ bị phản đòn, nhất định sẽ tìm ra được. Vì vậy, khi tôi lấy được một đống tài liệu đã trực tiếp báo cách sát dưới tên của mình, đồng thời công bố hết lên mạng.
Hành vi điên cuồng của tôi cũng bị trả đũa, tôi đi trên đường bị xe đâm gấy xương phải nằm giường, lần này cuối cùng tôi cũng kiệt sức.
Nằm trên giường bệnh đợi phán quyết cuối cùng cho Châu Tư Dĩnh, mười năm tù có thời hạn. Tôi bật cười, mười năm chứ gì, vậy tôi sẽ đợi cô sau mười năm nữa, chúng ta sẽ cùng chết.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe
Tất cả ở đây, không có bất cứ điều gì đáng để tôi lưu luyến, nhờ sự giúp đỡ của Liêu Phàm, tôi đưa mẹ tôi bay đến Canada.
Đến ngày bay, tôi cũng không thông báo cho Dạ Dương, giữa chúng tôi đã không còn bất cứ liên quan gì nữa. Nhà họ Trang, nhà họ Châu, đều bị tôi làm cho khuynh gia bại sản, đó đều là quả báo của bọn họ.
“Mẹ, mẹ đừng nhìn nữa, chúng con đã li hôn rồi, anh ấy sẽ không đến đâu!”
Đến tận lúc kiểm tra an ninh mà mẹ tôi vần chưa từ bỏ ý định nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3081888/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.