Là loại hình phim kinh dị văn nghệ, tiết tấu hơi chậm, thêm với lúc này có Lương Cảnh Hành ở bên, Khương Từ tự nhiên khó có thể tập trung, xem một lúc, không khỏi mất hồn, tay không an phận ở trên đầu gối của LươngCảnh Hành chọc chọn vài cái.
Lương Cảnh Hành nắm lấy ngón tay của cô, cố ý trầm mặt, "Nghiêm túc nào."
Khương Từ cười một tiếng, cũng không giãy giụa, cả người khẽ dựa vào trongngực anh, "Chú Lương, em vẫn còn chưa tìm chú tính sổ đấy."
"Tính sổ gì?"
"Nhiều năm trước, anh đã giúp đỡ một Loli, anh có nhớ không?"
Lương Cảnh Hành lắc đầu.
"Anh mới vừa chụp ảnh với cô ấy, quên rồi?"
Lương Cảnh Hành hơi ngạc nhiên, "Em nói là cô ấy?"
"Nếu không anh cho rằng em đang nói người nào? Anh cho cô ấy mượn tiền, còntặng không cô ấy một cái áo khoác tặng — không đúng chú Lương, rốt cuộcchú đã giúp bao nhiêu Loli rồi?"
"Anh từng giúp nữ sinh này? Sao anh không nhớ rõ."
Khương Từ "Chậc" một tiếng, "Em thật sự không nhìn nhầm anh, áo mũ chỉnhtề thâm trầm, thật ra là một người ‘tốt’ rất thích giúp đỡ mấy cô béLoli."
Lương Cảnh Hành dở khóc dở cười, "Đúng vậy, em ngàn vạn lần đừng có lớn lên thành kiểu người dung tục."
"Đừng có mà đắc ý, Humbert Humbert trong ‘Lolita’* sẽ là kết quả của anh."
* Lolita (1955) là một tiểu thuyết của Vladimir Vladimirovich Nabokov.Tiểu thuyết được viết bằng tiếng Anh và được xuất bản vào năm 1955 ởParis, sau đó được chính tác giả dịch ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-phai-luc/3152013/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.