Cao Ca giống như trở về cái đêm lạnh lẽo đó, cô vô vọng vươn hai tay ra ngoài không trung, nhưng tất cả mọi thứ đều không thể cứu vãn được. Toàn bộ mọi thứ của cô cùng với người cô yêu thương nhất đều rời bỏ cô, ngay cả cuối cùng khi ông trời thương xót cho cô một đứa con cũng phải bỏ cô mà đi.
Cô được người chủ nhà tốt bụng đưa đến bệnh viện gấp, đứa bé không giữ được, cô ở trong bệnh viện khóc đến mức rối loạn tâm thần.
Có lẽ đối với rất nhiều người mà nói đó chỉ là một phôi thai chưa hình thành, phải chăng không được tính là một sinh mệnh. Nhưng đối với Cao Ca, đó là một tia sáng duy nhất trong bóng tối của cô, để cô cảm thấy rằng mình vẫn còn chút gì đó, một đứa con thuộc về cô, sẽ yêu thương cô và được cô yêu thương, một minh chứng rằng cô và Tả Thừa Nghiêu đã từng có những khoảnh khắc như vậy, là thân mật, là thuộc về sinh mệnh của nhau.
Đáng tiếc cô lại hồ đồ và ngu dốt như vậy, ngây người ở nơi đó trong ba tháng, cô lại không hề biết trong cơ thể mình có một sinh mệnh nhỏ đang hình thành, mà chờ cô ý thức được thời điểm đứa bé tồn tại, cũng là lúc cô mất đi đứa con của mình.
Cao Ca không đợi đến khi cơ thể hoàn toàn bình phục thì đã nhanh chóng ra viện.
Sau khi ra viện, cô hoàn toàn biến thành một người khác. Đứa bé mất đi làm cho tình yêu điên cuồng bảy năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-loi-thoat/2705979/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.