Cao Ca vẫn chưa đợi được Cố Tư Nguyên đến thì Tả Thừa Nghiêu đã đến trước.
Cô liền biết mình tiêu rồi. Cô trơ mắt nhìn Tả Thừa Nghiêu bước từng bước từ đầu hành lang đi đến bên cô, mỗi bước đi, trong lòng cô giống như bị dìm xuống vực thẳm ngập tràn dao nhọn và lửa. Chân tay cô lạnh toát, trên chán ứa ra mồ hôi lạnh.
Tả Thừa Nghiêu đi tới trước cửa, anh chỉ nói hai tiếng: “Mở cửa.”
Cao Ca hé miệng muốn nói chuyện, lại phát hiện cổ họng như bị tắc nghẹn, một chữ cũng không thốt ra được, cô nên hỏi “Vì sao anh tới đây?” Hay là giải thích “Việc này không phải là do em làm?”
Nhưng mà cô không nói nên lời. Câu giải thích này yếu ớt, ngay cả chính bản thân cô nói ra cũng cảm thấy thiếu tin tưởng. Cô đã uống say mèm, ngay cả chính cô cũng không biết tất cả mọi chuyện xảy ra thế nào. Cô chỉ mơ hồ nhớ là đã ở đó xúi giục một gã hầu rượu, nói muốn dậy dỗ Mạnh Dao một trận. Nhưng sau đó mọi chuyện thế nào thì hoàn toàn không biết. Chẳng lẽ mình thật sự đã xấu xa như vậy, làm ra cái loại chuyện tàn nhẫn đối với một cô gái?
Thật ra, nó tàn nhẫn thế nào cô cũng không dám tưởng tượng đến. Năm người đàn ông, Mạnh Dao bị trói trong bộ dạng trần truồng. Trời, tuyệt đối không thể có chuyện đó, cô chỉ muốn tìm người cho Mạnh Dao hai bạt tai, uy hiếp cô ta, ép Mạnh Dao nhận sai mà thôi.
Lúc cô lấy điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-loi-thoat/2705967/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.