Lúc xế chiều, Tả Thừa Nghiêu đã có thể gắng gượng thuận lợi trên đường trượt cơ bản.
Buổi tối trở về phòng, Cao Ca có bị Tả Thừa Nghiêu – người chiều nayté ngã nhiều lần – “dạy dỗ” hay không, đóng cửa tắt đèn, chúng ta khôngthể biết họ làm gì. Chỉ biết sớm hôm sau hai người đó vẫn chưa dậy, phải đến gần trưa mới từ tốn gọi phục vụ. Về phấn có người hỏi nhân viênphục vụ có nhìn thấy cái gì không nên nhìn thấy hay không, anh ta nhấtđịnh sẽ bình tĩnh nói, nghỉ ngơi ở khách sạn mà, hai người cùng tắmtrong bồn tắm, tình nhân mà, chúng tôi đã thấy nhiều cũng không có gìđáng kinh ngạc. Đương nhiên, cấp trên của anh ta nhất định sẽ nghiêm túc khiển trách câu trả lời của anh ta, khách sạn chúng ta đã có từ lâu,phục vụ chuyên nghiệp, từng tiếp đại anh A, B, C… nên nhất định sẽ giữbí mật cho khách hàng, cậu hỏi cái gì cũng không thể trả lời.
Hai người lại ở lưng chừng núi luyện tập một hai ngày, Tả Thừa Nghiêu biết, Cao ca không thích những sườn núi bằng phẳng, quyết định ngồi cáp treo lên trên núi tuyết vui chơi.
Cao Ca quay lại khách sạn nghiên cứu bản đồ cả buổi, cuối cùng chọn một đường trượt nhẹ nhàng nhất.
Thực ra, cô muốn chọn một đường khó khăn nhất, tại Tả Thừa Nghiêu khi dễ cô, khó khăn lắm mới có một việc cô biết mà anh không biết, cô rấtmuốn hùng hồn khi dễ lại. Đáng tiếc, lời vừa ra đến cửa miệng, lòng đãmềm nhũn ra, vẫn là chọn con đường đơn giản kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-loi-thoat/2705940/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.