Lúc Tả Thừa Nghiêu về đến nhà, Cao Ca vẫn chưa đi ngủ.
Trong phòng ngủ đèn sáng, cửa khép hờ.
Anh nhìn qua khe cửa, ánh sáng bị hắt ra ngoài, trong lòng có chút ấm áp. Có một người con gái ở nơi đó đợi anh, không quan tâm giữa haingười có bao nhiêu yêu hận, vào giờ phút này, giữa đêm đông lạnh lẽo,vẫn có người nào đó sưởi ấm, làm tan đi cái giá lạnh.
Nhưng anh cũng không đi vào phòng ngủ ngay. Trong tay anh vẫn cầm một hộp giữ ấm, hiếm khi có chút do dự đứng ở phòng khách.
Trong hộp giữ ấm dĩ nhiên là “món quà” mà Tạ Tề nói. Sau khi Tả ThừaNghiêu lên xe mới phát hiện Tạ Tề để lại một hộp bánh bao cua mà Tạ Tềđặc biệt chuẩn bị dùng máy bay mang về cho Lâm Mạc. Không cần giảithích, Tả Thừa Nghiêu vẫn phái người âm thầm theo Cao Ca. Tạ Tề biết, Tả Thừa Nghiêu đương nhiên cũng biết, buổi tối trong phòng ăn Cao Ca chưađộng đến chút điểm tâm nào. Tạ Tề cam lòng bỏ đi những thứ yêu thích màcho Tả Thừa Nghiêu một hộp, thâm ý trong đó không nói cũng hiểu.
Anh ta mong muốn Tả Thừa Nghiêu có thể dành được niềm vui của Cao Ca.
Đáng tiếc, Tả Thừa Nghiêu cầm hộp thức ăn mà giống như cầm một củkhoai lang nóng vậy, từ lúc vào cửa đến giờ vẫn chưa nghĩ ra có nên đưacho Cao Ca hay không, với lại lấy giọng điệu và biểu cảm nào để đưa chocô. Anh rất không muốn để một người phụ nữ như vậy làm nhiễu loạn tâmtrí của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-loi-thoat/2705937/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.