Cô và Cố Tư Nguyên gặp mặt tại một quán cafe cách chỗ ở của Tả Thừa Nghiêu không xa.
Kỳ thực, lúc anh nói trong điện thoại muốn gặp Cao Ca, Cao Ca có chút do dự.
Muốn gặp anh, lại có chút sợ gặp anh.
Dù sao bây giờ cô cũng không minh bạch, không quang minh chính đại sống chung cùng Tả Thừa Nghiêu, cô không biết nên giải thích với anh thế nào.
Nhưng cuối cùng cô vẫn tới quán cafe đúng hẹn, bởi cô muốn xác định xem Cố Tư Nguyên có khỏe hay không, Tả Thừa Nghiêu có tuân thủ đúng lời hứa rằng sẽ không làm tổn thương người vô tội, không để cho sự nghiệp của anh tư gặp khó khăn.
Khi cô đến đúng giờ hẹn, Cố Tư Nguyên đã sớm chờ ở đó rồi.
Anh nở nụ cười, dịu dàng nói với Cao Ca: “Café Blue Mountain hay là Colombia? Ba viên đường, không thêm sữa, đúng không?”
Cao Ca ngồi xuống đối diện với anh. “Gì cũng được, nhưng không cần nhiều đường như vậy.”
“Không phải trước đây em thích đường nhất hay sao? Đổi khẩu vị lúc nào vậy?”
“Lúc còn ở nước ngoài thức đêm làm luận văn, lúc đó luôn dùng một tách cafe đen để nâng cao tinh thần, quá ngọt sẽ không có tác dụng, lâu dần cũng quen không cho đường. Nhưng như vậy cũng không tốt hay sao? Trước đây đều gọi nước ngọt, bây giờ có thể được nếm vị cafe nguyên chất.”
Cố Tư Nguyên có chút đau lòng nhìn Cao Ca. Cao Ca luôn cảm thấy ánh mắt như vậy quá nặng nề, giống như đang bức ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-loi-thoat/2705923/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.