Ngày hôm sau, Cao Ca thức dậy từ rất sớm, cô xin nghỉ một ngày, quay về nhà họ Cao để thuyết phục ba đến bệnh viện làm kiểm tra và điều trị.
Thời tiết ngày hôm nay thật xấu, sáng sớm đã mưa dầm kéo dài. Dự báo thời tiết cho biết, vì ành hưởng của luồng không khí lạnh từ Bắc tràn về, kèm theo trời mưa, thành phố bắt đầu vào đông, sau đó là đợt rét lạnh đầu tiên.
Tuy rằng Cao Ca thích mùa đông, thích tuyết rơi, nhưng kỳ thực rất sợ lạnh. Cho nên cô mặc cho mình thêm một cái áo lông thật dày, lại quàng thêm một cái khăn cổ lớn mới bước ra ngoài.
Về tới nhà họ Cao, thời gian vẫn còn sớm, má Đinh nói: “Hôm qua bà chủ đã dặn dò, nói sức khỏe của ông chủ không được tốt, hai ngày nay đều không đi làm, không cần làm bữa sáng nên có lẽ ông bà chủ sẽ thức dậy muộn. Cô hai, có thể cô phải đợi khá lâu.”
Cao Ca nghe xong cũng không để ý. Dù sao hôm nay cũng xin nghỉ để đến thuyết phục ba, lại không có việc gì khác, đợi một lúc cũng không trở ngại gì.
Nhưng không ngờ cô ngồi xuống chưa được một lúc đã thấy ông Cao mặc áo ngủ từ trên lầu đi xuống.
Cao Ca vội vàng đỡ ba: “Ba, Sao ba dậy sớm vậy? Ba không thoải mái thì nên nghỉ ngơi nhiều một chút.”
“Haiz, có thể do tuổi tác lớn rồi, đã lâu không có nổi một giấc ngủ ngon. Lúc muốn ngủ thì không ngủ được, lúc không muốn ngủ lại mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-loi-thoat/2705896/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.