Ngày hôm sau, Cao Ca thức dậy rất sớm.
Có lẽ vì lệch múi giờ, có lẽ qua một đêm xảy ra quá nhiều chuyện, hay bởi vì lời nói của Tả Thừa Nghiêu, tuy rằng rất mệt mỏi nhưng Cao Ca cả đêm ngủ không ngon giấc. Cô cứ ngật ngờ giữa mộng mị và thanh tỉnh, khó khăn lắm mới đợi được lúc hừng sáng, cô không ngủ được nữa.
Cô quyết định thức dậy.
Còn hai ngày nữa cô sẽ chính thức bắt đầu làm việc, cả ngày không có việc gì để làm, sáng sớm Cao Ca chuẩn bị đi thăm mộ mẹ.
Mẹ cô được an táng tại nghĩa trang ở ngoại ô thành phố. Ông Cao năm đó đã tìm một nơi rộng lớn, mộ bà Cao một mình tọa lạc trên đỉnh núi một vùng đất trù phú, núi soi mặt nước, mộ nằm bên cạnh mấy cây cổ thụ, dưới tán cây hoa lá um tùm, khung cảnh vô cùng thanh tịnh và đẹp đẽ.
Chỉ có điều bảy năm qua không có ai lui tới thăm viếng, quang đãng cũng tốt, âm u cũng được, tất cả đều là lạnh lẽo, im ắng.
Cao Ca đi ra ngoài rất sớm, nhiều cửa hàng còn chưa mở cửa. Cô đi ngang qua một cửa hàng bán hoa, vì phải chuẩn bị cho đám cưới nên mới sáng sớm bắt đầu đã trang trí xe hoa. Cao Ca mua được một bó hoa tươi. Nhưng các cửa hàng trong nghĩa địa vẫn chưa mở cửa buôn bán nên Cao Ca không mua được đồ viếng tế như hương, nến, giấy tiền vàng bạc.
Cô chỉ cầm một bó hoa tươi, leo lên đỉnh núi. Bảy năm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-loi-thoat/2705871/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.