Sau đó diễn ra một bữa cơm nhạt nhẽo, chẳng có mùi vị.
Trong bữa ăn, Khưu An Khiết và Cao Lạc Thi thi nhau lấy lòng ông Cao, kẻ ngoài sáng, người trong tối hạ thấp Cao Ca. Chẳng hạn như Cao Lạc Thi giả vờ nhiệt tình gắp thức ăn cho Cao Ca thì Khưu An Khiết lại ra mặt ngăn cản, nói gì mà “trước giờ chị gái con không thích ăn món này chứ không phải không kén ăn như con đâu. Chị con là người từng nếm qua bao nhiêu cao lương mĩ vị, còn xem món này, món này, cả món này nữa mới là những thứ chuẩn bị riêng cho chị con. Tiểu Ca, con yên tâm, loại cá này được mua từ một thành phố cách đây mấy trăm kilomet, chở về nhà nuôi chờ con về mới làm. Dì biết trước nay con chỉ ăn loại cá sinh trưởng tự nhiên trong hồ Tây Hiệp, cá này dì phải nhờ một người bạn ở đó mua với giá khá cao, chắc chắn không phải là cá nuôi. À, đúng rồi, con xem đầu óc của dì này, con cá này được tuyển chọn kỹ, không phải là cá chửa, dì biết con không thích ăn trứng cá nên cứ yên tâm ăn đi.”
Những lời này ngoài mặt giả vờ quan tâm nhưng thật ra là âm thầm chê trách, khiến cho ông Cao cũng không khỏi nhíu mày. “Con cái trong nhà, ăn bữa cơm thôi làm gì phải phiền phức như vậy.”
Kẻ tung người hứng hết sức trôi chảy khiến Cao Ca không có cơ hội để chen vào phân bua. Trước kia đúng là cô hơi kén chọn nhưng thật ra cũng không xoi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-loi-thoat/2705865/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.