Hiển nhiên đã tân trang qua. Tất cả màu sắc, phong cách trang trí hoàn toàn thay đổi.
Trước đây, trên tường chỗ lối vào dán một tấm tranh hoạt hoạ thước đo chiều cao*. Thường thường, lúc Cao Ca đeo cặp sách ra cửa đi học, mẹ sẽ kêu cô đứng dựa vào tường để đo chiều cao. Khi đó mẹ luôn trêu ghẹo cô: “Bé con, con xem con kén ăn, một tháng nay không hề cao lên. Sau này không làm được công chúa Bạch Tuyết, chỉ có thể làm chú lùn thôi.”
Bây giờ, nơi này lại để một bình hoa lớn sang trọng.
Mà mẹ, mẹ… Cao Ca không đành lòng cũng không dám nghĩ tiếp nữa.
Cao Ca dời ánh mắt, bước chân đi về phía vườn sau.
Căn biệt thự này có hai vườn hoa trước và sau. Phía trước rất nhỏ, chỉ có một bể phun nước, vẫn không thay đổi. Vườn hoa sau nhà lại khá lớn, có một hồ cá hình trăng lưỡi liềm, bên trong nuôi đến mấy chục cá chép gấm. Còn có xích đu, mấy cái ghế nằm của Cao Ca. Đương nhiên, các loại cây cối, hoa cảnh bình thường càng không thiếu được. Trước đây, mẹ của Cao Ca thích loay hoay với hoa cỏ, có một năm đã cùng Cao Ca trồng một cây, không biết còn ở đó hay không? Khi đó, Khưu An Khiết còn chưa có xuất hiện, tình cảm của ông Cao và bà Cao vẫn còn tốt. Cao Ca nhớ rõ, khi đó ba ngồi trên sân thượng, cười híp mắt nhìn hai mẹ con bọn họ chân tay bận rộn đào hố tưới nước. Bà Cao còn cười nói với ông Cao: “Này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-loi-thoat/2705859/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.