Chỉ cần có tình yêuPhượng Vũ ngồi vào chiếc bàn quen thuộc trong Hersey bar, nơi mà cô vẫn ngồi nghe những ca khúc trữ tình với một cốc Capuchino sau khi kết thúc một tuần làm việc dài đầy mỏi mệt. Hersey là nơi mà người ta có thể gửi tặng những bài hát cho người thân yêu nghe, vì thế mà mỗi bài hát ra dù hay hay dở đều đầy cảm xúc và vô cùng ấm áp.Hôm nay cô hơi khó chịu vì bị gã trưởng phòng trách mắng một cách vô lý, chỉ vì cô đã từ chối hẹn hò cùng hắn, mặc cho hắn theo đuổi lâu nay. Rồi còn mấy bà chị cùng phòng suốt ngày lườm nguýt, nói xấu sau lưng, nói cô làm cao này nọ.Tiếng nhạc vang lên, một ca khúc trữ tình quen thuộc. Có tiếng của người MC giới thiệu ai đó lên hát. Cô ngồi quay lưng lại với sân khấu nên cũng chẳng tò mò nhìn họ. Sau lời giới thiệu của gã MC là một giọng nam khá trầm vang lên:- Tôi dành tặng ca khúc này cho một người quan trọng với tôi. Và tôi chỉ muốn nói với cô ấy hai điều. Cám ơn và anh yêu em.Mọi người trong phòng nhạc ồ lên vỗ tay trước lời tỏ tình táo bạo ấy. Phượng Vũ lắc đầu mỉm cười và nghĩ không biết cô gái nào lại may mắn đến thế. Cô cất tiếng nhè nhẹ hát theo bài hát mà anh ta đang hát.“Tôi đang nghe tiếng sóng dòng sôngTôi đang nghe tiếng gió ngày xuânNghe bông hoa, như thương ai rạo rực trên cànhTôi đang nghe tiếng nói của đêmNhư đang nghe tiếng hát của emTôi đang nghe, nghe con tim như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-hoi-tiec/3276958/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.