“Ngày nào cũng ăn kem,anh hai dặn em ko được ăn nhiều mà,đau bụng thì sao?” – hắn ko nỡ la thằng bé cứ chu mõ sợ hãi – “Minnie lên lầu làm bài đi chút anh hai mang quà qua cho em” – hắn thả thằng bé xuống để chị giúp việc đưa nó lên lầu.Thấy Changmin đi khỏi hắn quay sang cậu,vẫn ngồi nhỡn nhơ ăn kem xem phim,chân gác lên bàn.
“Tôi bảo cậu trông nó giúp chứ ko phải hại nó”
“Thì nó ngoan nên tôi thưởng,anh làm ơn đi ăn có vài muỗng kem mà sợ đau bụng” – cậu nhếch môi nhìn hắn rồi quay lại xem phim tiếp
“Tôi ko hơi đâu nói với cậu,sao ngồi đây xem phim,phim gì thế?” – hắn bước đến gần để ngó vào TV màn hình phẳng,mặt hắn hơi ngạc nhiên – “Ở đâu cậu có cái này?” – hắn chỉ vào TV
“Tôi dọn phòng anh thấy nó trong góc kẹt của tủ sách,lấy ra coi” – cậu trả lời,nhả muỗng kem ra rồi nhìn hắn trân trân – “Tôi thật ko ngờ anh còn giữ phim này đấy.Lúc trước tôi nói thích coi phim ‘Hóan Đổi’ nên anh mua về coi để bắt chước phải ko?Mà giống như anh và tôi nhỉ hóan đổi rồi!” – cậu nhìn hắn cười,chuyện lúc trước cậu lừa hắn
“Ko phải chuyện của cậu,chắc lúc dọn nhà nó dính chung với đống sách.Coi xong thì quăng luôn đi” – hắn bước đi chợt quay lại – “Chúc nữa em họ tôi dưới quê lên,cậu nói chú Sooro dọn sẵn phòng khách đi” – hắn lên lầu
…
Bữa ăn tối
“Minnie em lớn quá,chắc ko nhớ chị đâu.” – cô gái giọng tiếc nuối
“Dạ,nhưng giờ em biết em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-hoan-doi/27957/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.