“Thằng khốn nạn” – cậu nghiến răng
“Mày đẹp hơn nhiều đó,coi bộ được cho ăn sung mặc sướng lắm,lão già nào có phước được mày hầu vậy,có trẻ hơn ông ngoại của tao ko? Chắc lão ta ko thỏa mãn đủ cho mày đâu,tao thì khác mày nghĩ lại đi” – nó sờ bên eo cậu tụt dần xuống mông
“Tôi ko nghĩ mình già đến nỗi kêu bằng ông đâu” – giọng trầm đục quen thuộc đang hướng đến nơi cậu.Jaejoong buông cổ áo nó ra khi hắn đã đứng bên cạnh cậu,khoát eo cậu kéo vào người – “Bạn em à?” – hắn cười nhẹ
“Ko,một gã say” – cậu lắc đầu
“Ya! mày tệ thật,cái tên tao cũng ko nhớ” – nó vờ trách cậu rồi chìa tay ra với hắn – “Tôi là Kang Ho Dong còn…” – nụ cười nó vội vụt tắt trên môi thay vào đó là biểu cảm y chang cậu như lúc nãy gặp nó,à ko còn gấp nhiều lần hơn,mặt nó xanh lè chuyển sang trắng bệt ko chút máu,tay run run chỉ vào mặt hắn miệng nhấy nháy muốn nói gì đó.Hắn vẫn đứng yên cười,ôm cậu trong tay,cuối cùng nó cũng thốt ra vài chữ gì đó ko rõ lắm – “Y….u.n…h…o….!…S..h..i..m…Yu..n..ho� ��.m..à..y…là… m…ày…s..ao…?”
“Xin lỗi anh nói gì cơ? Tôi nghe ko rõ tôi là Jung Yunho hân hạnh gặp mặt” – bắt cố chụp lấy bàn tay đang run lên bần bật
“Ko,ko họ Jung à? Phải là Shim chứ?” – nó lắc đầu lảm nhảm
“Tôi họ Jung,họ này ko hiếm lắm,anh mới nghe qua à? Cần tôi lấy chứng minh ra cho xem ko?” – nói là làm hắn móc chứng minh trong bóp ra cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-hoan-doi/2158674/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.