Tại công ty Hoàng Phong
Tuấn kể sự việc sáng sớm nay cho Nam và cả Linh nghe. Nam lắc đầu
- Tôi thấy cậu Bình An kia chẳng có gì đặc biệt cả, chưa thấy có gì là nhân tố mới như cậu thấy. Cậu ta khó gần, lạnh lùng nữa, làm việc theo team e là khó khăn đấy.
Em Linh hét lên
- Vậy anh đã chuyển tiền cho cậu ta rồi ạ?
Tuấn vẫn thản nhiên như không
- Anh chuyển luôn rồi. Họ cũng đang rất cần số tiền đó để lo cho bé bị bệnh ở trại trẻ.
Nam ngao ngán với cái tính hay thương người từ trước đến giờ của thằng bạn thân. Linh nói tiếp
- Anh Nam thấy không? Anh của em lúc nào cũng thương người vậy đó. Cũng tốt nhưng mà đôi khi lại bị người khác lợi dụng lòng tốt đó.
- Khi ở bên Anh, có lần em và anh Tuấn đi ngang qua 1 ông lão nhìn mặc đồ rách rưới đang xin ăn ở ven đường. Anh ấy đã không ngần ngại mà rút ví cho ông ta mấy trăm đô. Rồi đến tối hôm sau, chúng em bắt gặp ông ta đi ra từ sòng bạc đó.
Tuấn nhìn cô em gái bất lực
- Thì người ta sống sao thì nhận vậy đi. Còn mình cứ cho đi chứ không mong nhận lại.
Linh vẫn chưa buông tha, tiếp tục kể xấu anh trai mình
- Hay vừa mới tuần trước, em và anh Tuấn ra chợ ăn đồ vỉa hè, gặp 1 chị trung tuổi bế theo 1 đứa bé bán vé số dạo nhìn đến tội. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hon-ca-bau-troi/2580697/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.