Tiểu Miêu hét thảm một tiếng bị một đống đồ vật đánh bay từ cửa sổ đi ra ngoài. Thông Thông từ đáy giường nhô đầu ra trợn mắt hốc mồm nhìn phương hướng con mèo lớn bay ra, rồi sau đó giương mắt hạt châu nhìn một chút Sâu ngồi ở trên đầu mình,Sâu đang gục ở trên đầu của hắn dùng lông vuốt cười đến ngửa tới ngửa lui, tiểu Thông thật sợ hắn té xuống, nhưng mà cũng thề,chiêu đó của sâu đại tiên hắn không học xong sẽ uổng cuộc đời này.
Con mèo đáng thương kia một thân mực đen,còn biến thành một con hắc miêu ướt đẫm,Tiểu Miêu ở bên ngoài bị ủy khuất tự nhiên về nơi chủ tử mình, mà chủ tử nó là Bắc Cung Hiền quý phi.
Chuyện kể rằng chỉ bị Sâu tưới một thân mực nước và nước trà mèo con lủi trở về bên cạnh chủ nhân của mình.
Bắc Cung Hiền quý phi vừa nhìn thấy sủng vật của mình biến thành bộ dáng thế này liền nóng nảy, phải biết rằng đả cẩu cũng phải nhìn chủ nhân, nàng ở trong cung địa vị gần với hoàng hậu, không có người không dám để mặt mũi cho nàng như thế.
Hiền quý phi để cho cung nữ tắm rửa cho trắng mèo,bọc quanh khăn lông,mèo trắng còn đang phát run.
“Phản rồi phản rồi, lại có người dám không chừa mặt mũi cho bổn cung, các ngươi đi ra ngoài tra cho ta là ai không có mắt như vậy? Bọn họ chẳng lẽ không biết Mạc Mạc là sủng vật bổn cung yêu mến sao?”
“Nương nương, chúng ta mới vừa rồi có thấy,mực nước trên người Mạc Mạc hình như là hương mực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ho-tieu-bach/27975/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.