Mọi người một lần nữa không khỏi giật mình. Phải biết rằng lão đạo sĩ vốn lấy tướng thuật nhập đạo, cả đời vì vô số người phê lập mệnh số chưa từng sai lệch, nếu như nói với tướng thuật của lão đạo sĩ cũng vô pháp nhìn ra mệnh số của Phương Tử Vũ, như vậy cũng chỉ có một khả năng xảy ra, đó là vận mệnh của đứa trẻ này ngay cả trời cũng không biết.
Bách Độ cảm khái nói:"Sư thúc xin chớ tự trách…"
"Bách Độ sư điệt." Lão đạo sĩ ngắt lời Bách Độ nói:"Không cần an ủi ta, lão đạo ta đã sớm nhìn thông suốt rồi. Hết thảy đã có số trời định đoạt, cưỡng cầu cũng không được. Thượng thiên không để cho ta biết được mệnh số của nó đó cũng là thiên ý, đứa trẻ này tương lai đi con đường nào thì đó cũng là mệnh của nó."
Bách Độ hướng lão đạo sĩ vi vi cúi đầu nói:"Đa tạ sư thúc dậy bảo."
Chưởng môn mỉm cười, ánh mắt đảo qua mọi người có mặt trên đại điện, sau đó nhắm mắt trầm giọng nói:"Đối với hai đứa trẻ này các ngươi đều đã có sự lý giải, cũng nên gọi bọn nó vào đây quyết định xem chúng nó nên gia nhập vào môn hạ của người nào rồi?!"
Mọi người đồng thanh đáp:"Hết thảy nghe theo chưởng môn phân phó."
"Mang Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ tiến vào."
Ngoài cửa một giọng cung kính đáp:"Lĩnh chưởng môn chỉ pháp."
Một lát sau, ba bóng người dần dần hiện ở cửa đại điện chậm rãi đi vào.
Dẫn đầu là một gã đạo đồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ho-loan-the/2513775/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.