Phượng Nghi Cung.
Dung Tiêm Nguyệt dựa người trên nhuyễn tháp, buồn bực ngán ngẩm lật đi lật lại quyển sinh hoạt thường ngày, thỉnh thoảng ngáp một cái.
Nàng nhớ rất rõ, vì vị Hoàng Thượng kia không muốn đội trên đầu nàng cái tội danh "Họa quốc" nên bắt đầu ngày thứ bảy, ngày thứ tám, hắn đều qua đêm ở Tạ Chiêu Nghi, cùng Ý Quý Phi ngủ một ngày. Sau thời gian đó, công việc chủ yếu của hắn chính là xử lý quốc sự triều chính.
Khác với nàng được cho là "Bị ân sủng" thì ba vị mỹ nhân kia có vẻ rất biết điều, đáng nhắc hơn nữa chính là ba vị mỹ nhân đó đều không hề được ban thuốc.
Dung Tiêm Nguyệt buông quyển sổ xuống, bưng ly trà trên bàn nhấp một ngụm thưởng thức.
Cảm giác thơm ngọt ấm áp lan ra dạ dày nàng, khiến nàng không khỏi thoải mái.
Những tháng ngày tự do thế này mới lý tưởng a!
Mỗi ngày đều ăn no rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, không cần phải thêu thùa làm túi này nọ, không cần phải chuẩn bị cơm nước, không cần phải tốn công tốn của chuẩn bị nến này nến nọ mỗi buổi tối. Với một tinh thần thoải mái thế kia, đến da dẻ nàng cũng ngày càng trở nên láng mịn ra!
—— "Nương nương, còn một phút!"
Xuân Đào đột nhiên bạo dạn lên tiếng.
Phong hoa tuyết nguyệt trước mắt lập tức hóa thành hư ảnh, Dung Tiêm Nguyệt buông một tiếng thở dài.
Đặt ly trà xuống, quay sang tấm gương đồng nhìn trái nhìn phải dung nhan mình một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hau-xem-tram-thu-phuc-nang-the-nao/3049652/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.