Chén thuốc đặc nồng, mùi hương bốc lên cũng khó ngửi vô cùng.
Dung Tiêm Nguyệt đặt bên môi, nhiệt độ tạm ổn.
Cái gì cũng không hỏi, Dung Tiêm Nguyệt uống một hơi cạn sạch.
Thuốc đắng quá.
Xuân Đào nhìn thấy chủ tử mình uống hết bát thuốc, trong mắt ánh lên một tia thương xót, vội đưa khăn tay cho nàng.
Dung Tiêm Nguyệt ngoảnh mặt làm ngơ không nhận lấy, chỉ giơ tay lên lau bên khóe môi.
Thường Tổng quản nhận lấy chén thuốc, giao cho đám cung tỳ phía sau, sau đó cầm tờ thánh chỉ màu vàng chói, hô to:" Là khẩu dụ của hoàng thượng —— "
"Nô tì tiếp chỉ!"
Dung Tiêm Nguyệt hơi cúi người, đám cung tỳ bên cạnh lập tức quỳ xuống mặt đất.
"Hoàng hậu ôn lương thuần hậu, ban thưởng mười tấm gấm lụa, một hòm ngọc Như Ý!"
"Tạ Hoàng Thượng!"
Mặc dù mới vừa uống thuốc đắng, nhưng âm thanh của Dung Tiêm Nguyệt vẫn ôn hòa và bình thản như trước.
Trong mắt Thường Tổng quản lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng ngay lập tức che giấu đi, thấp giọng nói:"Hoàng Thượng còn dặn, thang thuốc này rất tốt cho sức khỏe của nương nương! Nương nương không cần phải lo lắng!"
Thanh âm không lớn, nhưng đủ khiến đám cung tỳ xung quanh đều nghe được rõ ràng.
Xuân Đào âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đám cung tỳ khác cũng lộ ra vui mừng không kém.
Dung Tiêm Nguyệt vừa nghe xong không khỏi đen mặt.
Nàng không có nghiên cứu nhiều về thuốc thang, nhưng nguyên liệu trong chén thuốc nàng uống vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hau-xem-tram-thu-phuc-nang-the-nao/3049632/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.