Dung Tiêm Nguyệt hơi giật mình, vươn tay nhận lấy mở túi thêu ra.
Bên trong túi thuê là một khối vật thể được bọc trong mảnh vải đỏ, đằng sau mảnh vải đỏ chính là một viên ngọc bội óng ánh hình trăng lưỡi liềm.
Trùng hợp thay, bên ngoài cửa sổ chợt có ánh mặt trời nghịch ngợm chiếu vào, tôn thêm đường nét và vẻ đẹp lung linh khó tả của viên ngọc bội.
Dung Tiêm Nguyệt và Xuân Đào đều cùng nhau ngắm nghía thật kỹ khối ngọc bội, cô không hề biết rằng cùng thời điểm đó, lắc chân nơi mắt cá chân của Dung Tiêm Nguyệt cũng đồng thời ánh lên một tia sáng khác thường.
Dung Tiêm Nguyệt nâng tay cầm ngọc bội hình trăng lưỡi liềm lên.
Hơi lạnh của viên ngọc thấm vào tận xương.
Là viên ngọc tốt nhất mà cô từng chạm qua.
Dung Tiêm Nguyệt đánh giá, con ngươi hơi co rụt lại.
Nhìn sâu bên trong viên ngọc chợt hiện lên hình ảnh chiếc đèn đất, lại giống như có ánh lửa lóe qua chuyển động, và hình như, cô thấy có bóng người trằn trọc bên trong viên ngọc bội ngày.
...Nàng, cảm giác giống như đã từng biết đến sự tồn tại của viên ngọc này?
...........................
Dưới bóng đêm, đèn đuốc nơi Phượng Nghi Cung đều sáng choang.
Bên ngoài đèn lồng cung điện treo lủng lẳng trong gió, mặt trên của tú cầu hình rồng cũng nhẹ nhàng run lên thả mình vào gió.
Tất cả cung tỳ đều phải đứng bên ngoài, ngay cả người thân cận nhất bên cạnh hoàng thượng Thường Tổng quản cũng phải đứng ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hau-xem-tram-thu-phuc-nang-the-nao/3049625/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.