Bầu trời xanh thẳm, những tia nắng ấm áp chiếu xuống nhân gian, hừ, chẳng bằng cho cái chốn cung đình tịch liêu mà cô quạnh nơi đâu.
Giữa sân đình, quang cảnh thảm không tả nổi.
Vài cây cỏ dại núp ở một góc, nhô ra vài ba đóa hoa nhỏ yếu mềm lung lay trước gió.
Dung Tiêm Nguyệt mở mắt ra, rồi lại nhắm, rồi lại mở.
Như vậy ba, bốn lần, ngồi ở trước bàn đá. Đã ba ngày...ba ngày nàng sắp thành thầy chùa rồi, — -- -- dưa muối ướp, hai cái bánh bao, còn có một bát canh trong suốt như nước mùa thu. Nàng không có thi model a.....
“Hoàng hậu nương nương, nên dùng thiện...”
Nghe thanh âm truyền từ phía sau, lông mày Dung Tiêm Nguyệt mạnh mẽ run lên.
Bằng một thế lực thần kỳ nào đó, ngày đầu tiên đáp mình xuống một thế giới xa lạ, nàng tự hỏi có phải mình đang nằm mơ không? Vâng, ngày thứ hai, nàng cũng tạm miễn cưỡng chấp nhận dối lòng mình. Nhưng sang ngày thứ ba, cũng chính là ngày hôm nay, nàng chỉ có thể phán một câu, mọi chuyện diễn ra trước mắt đều là sự thật.
—— Giời ạ, nàng xuyên không rồi!
Không phải là xuyên đến một nơi nên thơ lãng mạn, hay xuyên đến một phủ tướng giàu có sung túc như mấy quyển tiểu thuyết tụi nít ranh giờ hay đọc, mà là lãnh cung, là LÃNH CUNG, thân phận là Hoàng hậu.
Dung Tiêm Nguyệt hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn về phía một đứa nhỏ mới tầm khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, khóe môi cứng ngắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hau-xem-tram-thu-phuc-nang-the-nao/3049575/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.