"ngươi nhặc được ta từ trong bảo khố sao?"
"Ngươi. . . . . . Ngươi nói cái gì?" Đào Hoa Nam không thể ngờ được từng bước lui về phía sau, gắt gao nhìn chằm chằm vào mặt của nàng, phía sau lại đánh lên trên cửa sổ, thiếu chút nữa cả người liền ngã xuống .
n. . . . . . Như thế nào lại có phản ứng lớn như vậy, chẳng lẽ ta dọa hắn ?
"Ngươi lại còn nói lời này." Đào Hoa Nam vẻ mặt bị thương biểu tình, ánh mắt xa lạ làm cho người ta sợ hãi.
"Khụ khụ, ngươi không cần thương tâm, sự thật là, ta vốn sẽ không là Quỷ Trời Lạnh, càng chưa nói tới biết được các ngươi, bất quá là thấy các ngươi có pháp lực vô biên, cũng không thể đưa được ta về nhà?" Lâm Lãnh Vũ biết rõ làm nghề rèn sắt thừa dịp còn nóng, không chút khách khí đưa ra thỉnh cầu của nàng.
"Vì sao?"
"Không có vì sao, bởi vì ta vốn chính là người, không phải hồ ly, các ngươi không phải muốn tìm Quỷ Trời Lạnh sao? vậy không phải vừa vặn sao." vùng dậy đôi chân tròn tròn vội đi như muốn chứng minh, lại không thể tưởng tượng được đi như thế nào để chứng minh thân phận của mình.
Tuyệt vọng ngẩng đầu chăm chú liếc mắt một nhìn Mạc Ly Bạch không lên tiếng, một giây hai giây ba giây. . . . . .
Chỉ thấy hắn một đầu mây đen kéo tơi khuông mặt tuyệt hảo, cả người giống như không được ăn cơm. đang lúc hai người mắng nhau khói lữa ngút trời thì hắn giống như tiên nhân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hau-dung-di-tram-lai-sua-tuong/76963/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.