Sau khi ra khỏi tiểu khu Bàn Nguyệt, Giang Thừa Châu lấy di động ra, gọi điện cho Tần Sâm Châu. 
Đã lâu rồi anh không hẹn Tần Sâm Châu, cứ yêu cầu tụ tập một phen như vậy, Tần Sâm Châu hiển nhiên không nói hai lời đồng ý ngay. 
Sau khi cúp máy, anh mới ngồi vào xe, lái theo hướng đến công ty, anh nghĩ tâm tình anh hôm nãy sẽ luôn rất tốt. 
Cho đến sẩm tối, Giang Thừa Châu mới gặp Tần Sâm Châu. 
Bây giờ Tần Sâm Châu đang quản lý chuyện làm ăn của nhà họ Tần, cũng khá bận, hôm nay có thể gặp nhau thế này, tâm tình anh ta cũng không tệ, hơn nữa người lớn nhà họ Tần vẫn luôn hi vọng anh ta tiếp xúc nhiều với Giang Thừa Châu, hàm nghĩa mịt mờ sâu xa thì anh ta hiểu, chỉ là anh ta không làm theo, nhưng theo việc tiến hành giao lưu trao đổi tình cảm giữa anh em với nhau, anh ta cũng không bài xích. 
Đến hội sở riêng tư, quản lý cấp cao thấy hai người đến, còn không mang theo bạn gái, hỏi ngầm có cần náo nhiệt một chút không, Tần Sâm Châu nhìn em họ một cái, cười uyển chuyển từ chối. 
Đồ ăn và rượu ở đây, đương nhiên đều thượng hạng, giá cả cũng đương nhiên ở mức thượng hạng. 
Đã rất lâu rồi Tần Sâm Châu không gặp Giang Thừa Châu, lần này được hẹn ra, anh ta không cho rằng là bởi cậu em họ này nhớ mình, “Nói đi, lại xảy ra chuyện gì rồi?” 
Giang Thừa Châu ăn đồ ăn, uống chút rượu, điệu bộ nhàn nhã lạ kì, “Tìm anh ra, thế nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien-luc-xu/4291161/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.