Năm nay là một năm rất kì lạ, đối với Mộc Tuyên Dư mà nói, sinh nhật dương lịch và sinh nhật âm lịch của cô kề nhau, sinh nhật dương lịch là ngày hôm trước, sinh nhật âm lịch là ngày hôm sau.
Bắt đầu từ lúc đi học, cô và các bạn đều tổ chức sinh nhật dương lịch, trong mắt cô sinh nhật dương lịch có mấy phần mới mẻ, mang theo vẻ sôi động, vì thế nên náo nhiệt và làm chút chuyện hơi kích động một chút.
Mà sinh nhật âm lịch thì có một thứ cảm giác lịch sử tổ tông truyền lại, khiến người ta trịnh trọng, vì thế sinh nhật âm lịch của cô thường tổ chức cùng người nhà, giống như kết quả của một quy tắc nào đó, điều khác biệt là bản thân cô cam tâm tình nguyện hưởng thụ.
Ngày hôm trước, cô ở tiểu khu Bàn Nguyệt, cô gọi điện cho Giang Thừa Châu, không gọi được, không phải là tắt máy, mà là trực tiếp không gọi được.
Thứ cảm giác này, vậy mà giống như đã từng quen thuộc, đúng vậy, từng xảy ra rồi, khi đó cô gọi cho anh mười chín cuộc, mà anh không tiếp một cuộc nào, mà bây giờ thì sao, cô nghĩ cô gọi nhiều thêm nữa cũng vô dụng, bởi vì anh không nằm trong vùng dịch vụ.
Cô đi đến cửa tủ lạnh, mở tủ lạnh ra, nhìn đồ ăn cô mua ngày hôm qua, do dự mấy giây, lại đóng tủ lạnh.
Cô mơ hồ biết, anh sẽ không trở về.
Cô đi đến ban công ngoài phòng khách, phía dưới tiểu khu dần náo nhiệt, người già đẩy trẻ con đi trên con đường nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien-luc-xu/4291159/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.