Uông Tử Hàm qua cửa kiểm tra an ninh, chuẩn bị lên máy bay, cô không quay đầu, cũng không muốn biết Giang Thừa Châu lúc này sẽ có vẻ mặt gì.
Từ khi cô nói cô muốn rời đi, thời gian cô và anh ở cùng nhau không được coi là ít, nhưng anh lại không nói một câu muốn cô ở lại.
Sự chờ mong cuối cùng dưới đáy lòng cô hóa thành không, ngay cả thử anh cũng không chịu, hoặc là nói, anh không hề muốn cô ở lại.
Cô nắm chặt chiếc túi không lớn trong tay, lòng nói không rõ là cảm giác gì.
Vậy mà cô bình tĩnh lắng nghe anh kể lại câu chuyện của anh và một cô gái khác, thậm chí khi anh kể, trong đầu cô còn chiếu ra cảnh tượng đó, cảnh tượng đẹp đẽ như cảnh tượng nhìn thấy trên diễn đàn Đại học Tây Giang, một đôi nam nữ rơi vào bể tình, tình yêu ấy sưởi ấm con tim.
Cô nhớ đến thuở đầu nghe Giang Thừa Châu kể về mối tình đầu của anh, anh nói cô gái ấy tỏ tình với anh trên sân bóng rổ không còn chỗ trống, khi đó cô cảm thấy cảnh tượng ấy nhất định rất oanh động, tình yêu bắt nguồn từ cảnh tượng đó tất nhiên cũng mở đầu rầm rầm rộ rộ như thế.
Mà cô cảm nhận được khi Giang Thừa Châu kể, vẻ đau đớn như đặt tận sâu đáy lòng lướt qua trên mặt anh, cô nghĩ đây là một người đàn ông đã chịu thương tổn, vì thế cô muốn xoa dịu vết thương cho anh.
Mà giờ phút này cô mới phát hiện, thì ra từ đầu chí cuối, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien-luc-xu/4291152/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.