Sáng sớm, ánh mặt trời mềm mại phủ xuống nền đất, tiếng chim hót văng vẳng đâu đây không dứt, rèm cửa thỉnh thoảng đung đưa theo làn gió, mùi thức ăn qua cửa sổ nhẹ nhàng bay vào.
Mộc Tuyên Dư tỉnh dậy, tâm tình tự nhiên rất tốt.
Đây là ngày đầu tiên họ đến thị trấn này, ở đây họ có thể muốn làm gì thì làm cái đó, không phải bận tâm hay lo sợ ánh mắt mọi người xung quanh, họ sẽ sống trong thế giới của riêng họ.
Cô và Giang Thừa Châu cùng nhau dậy, cô mặc quần áo tử tế, gấp chăn gối gọn gàng rồi mới cùng anh xuống lầu.
Sau khi vệ sinh cá nhân, hai người liền chuẩn bị ra ngoài.
Ông chủ nhà nở nụ cười thân thiết hiếu khách chào họ.
Ông nói tiếng địa phương, cô nghe tuy không hiểu nhưng vẫn gật gật cười cười phụ họa theo.
Cách nhà trọ không xa có một quán bán đồ ăn sáng, mùi hương bánh bao hấp nóng phảng phất qua mũi cô, cô liền kéo anh tới quán mua mấy cái bánh bao, dọc đường vừa đi vừa ăn.
“Lần đầu tiên em cảm thấy vừa đi vừa ăn cũng là một loại hưởng thụ.” Trước đây cô chưa từng làm vậy, cô cho rằng việc này thật mất tư chất, cảm giác không được tự nhiên, nhất là khi có nhiều ánh mắt nhìn mình.
Giang Thừa Châu cũng ăn mấy cái bánh bao, tuy nó nhỏ nhưng mùi vị cũng không tệ, anh cũng rất hài lòng.
Trên đường đi, có thể thấy được con người ở đây thức dậy từ rất sớm.
Có điều không thấy những người tầm tuổi như anh và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien-luc-xu/4291145/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.