Uông Tử Hàm kéo Giang Thừa Châu vào một cửa hàng trang sức.
Cô chọn một sợi dây chuyền rồi nhờ nhân viên phục vụ lấy ra.
Sợi dây chuyền nằm trong lòng bàn tay cô, viên kim cương đính trên đó được thiết kế đơn giản nhưng trang nhã, lại có cảm giác rất tinh xảo.
Nhìn Giang Thừa Châu bên cạnh, cô liền hỏi anh: “Anh thấy có đẹp không?”
“Không tệ!” Anh để cái túi trong tay xuống, rồi cầm lấy sợi dây chuyền trong tay cô, chuẩn bị giúp cô đeo lên.
Uông Tử Hàm nhìn thấy đông tác của anh, liền ngoan ngoãn xoay người lại.
Cô ngồi ở trên ghế, độ cao vừa vặn, động tác của anh cũng hết sức dễ dàng.
Cô nhìn mình trong gương, lại ngắm mặt dây chuyền đang treo ở trước ngực, không lời nào nói ra được cảm giác tốt đẹp này.
Quay đầu nhìn người phía sau, Uông Tử Hàm hỏi: “Có đẹp không?”
“Rất hợp với em!”
Cô khẽ mỉm cười: “Lấy xuống trước đã!”
Uông Tử Hàm lại chọn một cái khác, có điều thiết kế hơi phức tạp một chút, dùng chất liệu đặc biệt như tơ tằm quấn quanh đường viền, ở giữa là một viên kim cương lấp lánh.
Cô rất thích thiết kế này, lớp tơ tằm bên ngoài giống như để bảo vệ viên kim cương ở trung tâm, tạo cảm giác an toàn.
“Em muốn thử cái này một chút!”
“Được rồi” Giang Thừa Châu nhận lấy, rồi lại đeo lên giúp cô.
Cô đưa tay lên cần cổ trắng như tuyết của mình, khẽ vuốt v e sợi dây chuyền.
Cô ngắm mình trong gương một lúc lâu: “Anh càm thấy thế nào?”
Giang Thừa Châu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien-luc-xu/4291137/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.