Giang Thừa Châu híp mắt nhìn cô, lập tức kéo khóe miệng xuống, xoay người mà đi. 
Mộc Tuyên Dư ngây ngốc tại chỗ, sau đó đuổi kịp theo Giang Thừa Châu. 
Anh nện bước thong thả, đích thật là đang đợi cô. 
Khi cô tới gần thì anh quay đầu lại nhìn, bên môi còn có ý cười nhàn nhạt, “Mộc Tuyên Dư, khả năng biểu diễn của cô rất có tiến bộ. 
Nhưng không phải tất cả đàn ông đều ngu ngốc giống tôi năm đó, bị cô chơi vòng quanh. 
Có phải rất thất vọng không.” 
Cô nhìn anh, không có bất cứ biểu cảm gì, khổ sở hay thất vọng đều không có. 
Chỉ là cô đột nhiên phát hiện ra một sự thật, dựa vào núi núi sẽ đổ, dựa vào nước nước lại chảy đi, dựa vào người người sẽ chạy, chỉ có thể dựa vào duy nhất chính mình mà thôi. 
Giang Thừa Châu đứng vững, vươn tay, ngả ngớn nâng cằm cô lên, “Vẻ mặt này chính là thương tâm muốn chết trong truyền thuyết? Nghe nói diễn viên diễn đạt như vậy, cũng phải cố gắng hòa nhập vào vai diễn bi thảm đó. 
Cô đây, tại sao cô có thể lợi hại như vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể có được vẻ mặt này như thường??” 
Cô chống lại hai mắt của anh, “Đây là hứng thú mới của anh? Nếu như vậy, anh có thể tiếp tục, đây mới là giá trị tồn tại của tôi, không phải sao?” 
Làm cho anh cao hứng làm cho anh vui sướng, đây mới là giá trị tồn tại của cô. 
Không, sơ sơ cũng không đủ, cô tùy ý để anh mặc sức giày vò, trình độ này là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien-luc-xu/4291118/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.