Chương trước
Chương sau
Trong suốt bữa ăn ,Hàn Phong và Lưu Thiến nói chuyện rất vui vẻ, hai người nói nói cười cười thỉnh thoảng Lưu Thiến lại tỏ ra e thẹn khiến Lý Di Băng cảm thấy vô cùng chướng mắt . Cô cảm giác thức ăn hôm nay không ngon chút nào, giống như là nhai sáp vậy. Thật khó nuốt.

Hàn Phong và Lưu Thiến dường như nói chuyện rất hợp gu ,suốt bữa ăn Lý Di Băng chỉ nói chen vào được vài ba câu. Thấy ả trà xanh mặc váy trễ ngực, lại ngồi sát Hàn Phong, thỉnh thoảng bộ ngực sữa như vô tình còn cọ lên cánh tay anh ,Lý Di Băng đã không thể nhìn nổi nữa rồi. Thật chướng mắt .

Thế này thì cô phải ra sân rồi, không bọn họ lại coi cô như chết rồi ý .

Lý Di Băng đứng lên cầm chai rượu rót cho Hàn Phong và Lưu Thiến miệng cười đon đả :

Nào Hàn tổng, Lưu tổng hai vị đừng chỉ nói chuyện không thôi chứ ,để tôi rót rượu cho hai vị nhé.A..A...Hai tiếng kêu cùng lúc vang lên ,Lý Di Băng rót rượu thế nào lại vấp té ngã ngồi vào lòng Hàn Phong còn đánh đổ cả rượu lên người Lưu Thiến .

- Ai ya, tôi bất cẩn quá xin lỗi Lưu tổng cô có sao không ?

Lưu Thiến lúc này mặt đã đen như đít nồi ,cô ta cúi xuống nhìn bộ váy trắng bị rượu đỏ đổ vào nhìn trông như vết máu vậy, thật là kinh dị mà.

Lý Di Băng vẫn ngồi nguyên trong lòng Hàn Phong không có ý định đứng lên giúp đỡ cô ta, miệng chỉ không ngừng nói xin lỗi.

Hàn Phong hắng giọng :

Thư ký Lý cô không sao chứ, cô có thể đứng lên không ?Ai yo, Tổng Giám đốc tôi không đứng lên được ,chân tôi hình như bị trẹo rồi.Lưu Thiến thấy Lý Di Băng như vậy thì chỉ muốn kéo Lý Di Băng đứng dậy quăng ra ngoài, nhưng cô ta sợ mất hình tượng trước mặt Hàn Phong nên cố nén giận nói :

- Xin lỗi ,tôi vào nhà vệ sinh xử lý một chút.

Lưu Thiến vừa đi ,Lý Di Băng liền hừ lạnh, muốn diễn vai trà xanh với cô sao ,giải Oscar lại nợ cô thêm một chiếc cúp nữa rồi.



Lý Di Băng cứ cọ qua cọ lại trên đùi Hàn Phong, rồi cô như cảm giác được có thứ gì đó cộm cộm dưới mông mình, cô ngước lên nhìn Hàn Phong ,thấy anh cười như không cười, ánh mắt thâm thúy nhìn cô :

- Thư ký Lý bị trẹo chân sao ? Có cần tôi nắn giúp không ?

Kể từ lúc cô ngã vào lòng anh ,anh đã có phản ứng rồi, anh chỉ cần ngửi mùi hương trên người cô cũng làm anh cứng lên rồi. Giờ cô còn cọ qua cọ lại như vậy khiến anh chỉ muốn đè cô ra ngay tại đây thôi.

- Hàn tổng , lát nữa về nhà anh nắn giúp tôi nhé, giờ tôi không đi được rồi , anh bế tôi ra xe được không ?

Giọng Hàn Phong lúc này đã khàn khàn :

- Được, lát nữa trở về tôi sẽ "xoa nắn"giúp em.

Anh còn cố tình nhấn mạnh hai từ "xoa nắn". Nói rồi Hàn Phong bế Lý Di Băng vội vã rời đi.

Khi Lưu Thiến quay ra chỉ thấy Hứa Văn đang ngồi đó đợi mình. Cô ta kinh ngạc hỏi:

- Hàn Phong đâu rồi ?

Hứa Văn lịch sự đứng lên trả lời :

- Tổng Giám đốc đã đưa thư ký Lý đến bệnh viện khám rồi, chân cô ấy bị trẹo, Tổng Giám đốc có dặn tôi phải đưa

Lưu tổng về nhà an toàn. Mời Lưu tổng.



Lưu Thiến tức điên người, cô ta vừa đi vừa giậm chân ,cô ta sắp không nhịn nổi nữa rồi. Thật tức chết mà.

Hàn Phong đưa Lý Di Băng trở về biệt thự, anh bế cô vào phòng ngủ đặt cô ngồi xuống giường ,anh cúi xuống định kéo chân Lý Di Băng lên để kiểm tra thì cô đã rụt chân lại vội đứng lên :

- Tôi phát hiện tôi không bị trẹo chân, chỉ là bị chuột rút thôi, vất vả cho anh rồi, tôi đi tắm đây.

Nói xong Lý Di Băng định chạy thì nghe Hàn Phong nói :

Băng Băng, em đang ghen phải không ?Ghen sao ? Tại sao tôi phải ghen chứ ?Cô lập tức phản bác, khiến người ta chỉ thấy như cô có tật giật mình vậy .

Em phá hỏng chuyện tốt của tôi mà còn nói mình không ghen sao ?Ô, thì ra là anh không đưa được người đẹp Lưu về nên chút giận sang tôi hả ?Phải, vì thế em phải đền cho tôi.Tên lưu manh này thế mà lại bắt đền cô thật. Cô còn đang suy nghĩ đối sách thì Hàn Phong bỗng đi đến bế phắt cô vào phòng tắm .

- Chẳng phải em nói muốn đi tắm sao, chúng ta vừa tắm vừa làm tình.

Hàn Phong vừa đi vừa hôn Lý Di Băng, vào phòng tắm anh đặt cô xuống rồi xả vòi hoa sen xuống hai người . Anh tiếp tục hôn cô trong làn nước. Anh nhanh nhẹn cởi hết quần áo của cả hai, trong phút chốc họ đã trần ****** dưới làn nước ,cảnh tượng này thực sự rất gợi tình.

Từng giọt nước chảy từ trên xuống trượt qua đôi gò bồng đảo rồi len xuống tìm đến khe rãnh sâu thằm, mênh mông trên người Lý Di Băng. Hàn Phong ngắm nhìn cô, anh kéo một chân cô lên sát hông mình rồi đâm cự long vào khe rãnh sâu thằm ấy, họ làm tình trong tư thế đứng.

A... Um...

Lý Di Băng rên rỉ, anh vừa luật động vừa hôn cô, anh chỉ cảm thấy làm với cô bao nhiêu cũng không đủ, anh say mê người con gái này, say mê cơ thể này. Anh vừa luật động không ngừng vừa nói :

- "Xoa" thế này, em đã hết đau chân chưa ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.