An Nguyệt xem thông tin Vương Phong gửi cho cậu trên điện thoại về cái người tên "Bối Gia Bảo". Cậu nhíu mày đây là cái tên Diệp Vũ hay gọi, cái tên gần đây xuất hiện trong giấc mơ của cậu, nó văng vẳng trong đầu cậu. An Nguyệt đã từng quen biết người này hay An Nguyệt đã từng là cậu ta...?
Cậu xuống khách sạn dùng qua loa bữa sáng rồi đi đến địa chỉ gia đình người dì của "cái người đó".
Cậu đến trước cửa căn nhà nhỏ cấp bốn trông có vẻ tồi tàn, hít một hơi khí lạnh An Nguyệt bấm chuông cửa. Một người phụ nữ độ tuổi trung niên vẻ ngoài tiều tụy vừa nhìn thấy cậu ánh mắt của bà ta đầu tiên là hốt hoảng sau đó như bị ma nhập mà bước đến túm lấy tay cậu.
"Tiểu Bảo là con... Là con sao thật tốt quá....con cuối cùng cũng chịu trở về rồi!"
An Nguyệt bị hành động cùng lời nói của người trước mặt làm cho hoang mang. Cậu luống cuống tháo tay của người phụ nữ ra.
"Tôi không phải...tôi...tôi không nhớ gì cả..."
Người phụ nữ kéo cậu vào trong nhà còn coi cậu như khách quý mà tiếp đón. Căn nhà nhìn bên ngoài đã tồi tàn, bên trong thậm chí còn tồi tàn hơn. Phòng khách trừ bộ bàn ghế có vẻ đã dùng được tám ngàn năm thì không có gì cả. Người phụ nữ xuống bếp loay hoay làm gì đó một lúc sau bà đi ra bưng đến một cốc nước.
"Tiểu Bảo con uống nước ấm nhé nhà hình như hết trà rồi." Giọng nói của người phụ nữ dịu dàng.
"Dạ...vâng ạ!"
Cậu nâng cốc nước lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hai-lan/1148920/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.