Cậu bị ánh sáng làm cho tỉnh ngủ vươn vai tỉnh dậy cậu bèn nhận ra mình đang bị giữ chặt lấy. Là anh đang ôm cậu từ phía sau, cậu như được vòng tay của anh bao bọc.
Hôm nay là ngày đầu tiên cậu đi làm vì vậy nên cậu thức dậy rất sớm làm bữa sáng.
Khi anh ngủ dậy không thấy cậu đâu trong lòng liền có một chút sợ hãi, nhưng khi bắt gặp hình ảnh người mình yêu thương đang loay hoay ở dưới bếp chuẩn bị bữa ăn cho mình thì lại thấy ấm áp lạ thường.
Anh cứ như thế tựa vào bức tường, khoanh tay nhìn cậu dáng vẻ như đang thưởng thức một tuyệt tác. Cho đến khi cậu quay lại, mỉm cười dùng ánh mắt dịu dàng nhất nhìn anh.
Nụ cười của cậu cứ ấm áp rạng rỡ như mùa hạ vậy, mặc dù bê ngoài trời đang đổ mưa.
"Vũ, mau xuống ăn sáng anh còn phải đi làm."
Diệp Vũ tiến lại gần cậu vòng tay ôm lấy người kia từ phía sau, âm thanh từ tính từ anh phát ra, mang theo ngữ điệu của lưu manh:
"Anh muốn ăn em, được không?"
Cậu đỏ mặt đẩy anh ra. Con người này sao lại đáng yêu như vậy làm anh cứ muốn trêu ghẹo.
Sau khi ăn bữa sáng. Anh đưa cậu đến công ty, cậu đã đi chối nhưng sao có thể cản nỗi anh, thứ anh muốn chắc chắn là làm được.
Cũng giống như việc anh bá đạo lấy điện thoại cậu gọi điện cho Dì cậu nói đừng làm phiền cậu nữa, sau đó lại bá đạo gửi một số tiền lớn vào tài khoản của Dì.
Anh biết những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hai-lan/1148903/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.