Kỳ thực Tiêu Lãng không hiểu!
Không nói ở đại lục Thần Hồn, cho dù ở Thiên Châu, huyền thạch cũng rất quý giá. Ví dụ như loại Tuần Sát Sứ Tề đại nhân này, nghe ra dường như rất oai phong nhưng thực ra chỉ là một nhân vật nhỏ. Ở gia tộc, hắn chính là một nhân vật cấp bậc tiểu đội trưởng, một năm có thể lĩnh bổng lộc chỉ có năm viên huyền thạch, còn là huyền thạch loại nhỏ nhất mà Tiêu Lãng đã luyện hóa. Còn loại vực chủ như thành chủ Thần Hồn Thành lại càng đáng thương hơn, một năm chỉ có ba viên...
Huyền thạch là năng lượng chi nguyên. Võ giả chỉ dựa vào hấp thu linh khí thiên địa, tu luyện tới chết cũng không đột phá được Chúng Sinh Cảnh. Huyền thạch vừa đến tay đương nhiên sẽ lập tức luyện hóa, tăng thêm thực lực. Làm sao có người có thể đần độn giữ lại trong Tu Di Giới? Nếu chẳng may chết, không phải tiện nghi cho người khác sao?
Đế hậu có ba viên huyền thạch này là số cứt chó, trên trời rơi xuống. Hơn nữa Đế hậu căn bản không hiểu huyền thạch này trân quý thế nào, lại thêm bản thân không tu luyện võ, cũng không để ý. Giờ phút này trái lại tiện nghi cho Tiêu Lãng...
Lần này Tiêu Lãng luyện hóa đủ mười ngày mười đêm!
Cũng không phải do năng lượng lần này nhiều hơn so với lần trước. Chỉ là bởi vì Tiêu Lãng phát hiện luyện hóa càng chậm, thân thể hấp thu càng nhiều. Chờ sau khi chút năng lượng cuối cùng hoàn toàn luyện hóa, Tiêu Lãng mở mắt, đứng lên.
Bùm bùm!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-vi-vuong/1425505/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.