Edit: Mộc
“Phong Thiên Tuyển bảo anh dẫn tôi đến chỗ này à?”
Trạm Lam nhìn biển hiệu lấp lánh ánh đèn, vô cùng kinh ngạc.
Ngô Nghị nói: “Phong tiên sinh ở khu ghế lô cá nhân chờ cô.”
Trạm Lam xuống xe, đi về phía câu lạc bộ, không ngờ vừa đến cửa đã bị người ngăn lại: “Tiểu thư, xin hãy trình thẻ hội viên.”
Cô làm gì có thẻ hội viên chứ?
Hai người mặc đồ đen trước mặt có vẻ đã không còn kiên nhẫn, lúc nàyNgô Nghị mới gọi cô, vội vã chạy tới: “Đây là Giang tiểu thư, tới tìmPhong tiên sinh.”
Người mặc đồ đen lập tức trở nên cung kính, gọi một tiếng: “anh TiểuNgô”, sau đó cười với Trạm Lam: “Giang tiểu thư, mời cô, hiện giờ Phongtiên sinh đang ở ghế lô số một.”
Đây là lần đầu tiên Trạm Lam tới chỗ như thế này, không hề giống vớitưởng tượng của cô về chỗ ăn chơi, ít nhất thì cũng không có những côgái trẻ tuổi ăn mặc hở hang đi qua đi lại, cũng không có âm nhạc ầm ĩnhư cãi nhau, trái lại hành lang rất yên tĩnh, thậm chí còn nghe được cả tiếng bước chân của bọn họ.
“Câu lạc bộ tư nhân này là do Phong tiên sinh vì bạn bè mới mở, người tới đây không phú thì quý, bởi vì phần lớn đều là người có quan hệ làmăn với Phong tiên sinh mới tới đây, đều quen mặt cả, vậy nên bảo vệ mớikhông nhận ra cô.” Ngô Nghị giải thích phía sau lưng cô.
“Chính là chỗ này.” Ngô Nghị gõ cửa, sau đó đẩy cánh cửa gỗ lim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-tinh-that/2396213/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.