Edit: Mộc
So với thời gian trước, Hạ Liên Triết gầy đi nhiều, cả người có vẻ tiều tụy.
Sau khi đưa những người kia đi, một mình anh đứng ở sảnh lớn, nhìnnhững bóng dáng chỉ còn là một chấm nhỏ phía xa. Trạm Lam thấy anh xoatrán, đây là hành động mà anh thường làm khi thấy không thoải mái, trước đây mỗi khi anh tiếp khách, nói chuyện làm ăn, uống quá nhiều rượuthường đau đầu, lúc Trạm Lam còn ở bên cạnh anh, sẽ làm cho anh một chén trà giải rượu. Nhưng bây giờ ai sẽ chia sẻ với anh?
Trạm Lam đứng ở sau chiếc cột, nhìn bóng lưng Hạ Liên Triết phía xa.Cô không gọi tên anh, vì cho dù có gặp cũng chẳng biết nên nói gì.
Bỗng nhiên, tiếng giày cao gót nên lên sàn đá vang lên.
Cô gái trẻ tuổi mặc váy đỏ rực, tóc dài màu nâu nhạt, uốn cuộn sóngrất hợp mốt, cô ta đi tới bên cạnh Hạ Liên Triết, thân mật ôm tay anh.
Trạm Lam nghe thấy Hạ Liên Triết nói với cô gái kia: “Sao lâu thế, khách hàng đều đi rồi.”
“Phòng vệ sinh xa thế, sao em biết được là bọn họ không chờ em đã đi rồi. Sao, chuyện cho vay có thành không?”
“Có, mặc dù lãi hơi cao một chút nhưng cũng có thể giữ được HạThanh.” Hạ Liên Triết nói: “Chuyện này còn cần cảm ơn bác trai đã bắccầu giúp anh.”
Cô gái cười quyến rũ: “Cảm ơn gì chứ, chờ khi chúng ta kết hôn, anhbà con rể của ba em, ông cụ giúp con rể chẳng phải là chuyện thiên kinhđịa nghĩa sao.”
Trạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-tinh-that/2396209/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.