Tư Gia Di chuyển tiền vào tài khoản của Phương Tử Hằng, không tới năm phút sau đã nhận được điện thoại của anh.
“Gia Di, cảm ơn…”
Khác với âm thanh kích động đến nỗi run rẩy của Phương Tử Hằng thì giọng nói của Tư Gia Di lại bình tĩnh như nước:
“Năm đó, tôi vì kéo Diêu Á Nam ra khỏi phòng của tên háo sắc có tiền có thế kia, nhất thời xúc động lấy bình rượu đập hắn, hắn liền sử dụng mối quan hệ để cấm túc tôi cả một năm, trong một năm đó, ngay cả người đại diện cũng chẳng thèm để ý tới tôi, thì càng khỏi phải nói tới thái độ của ông chủ đối với tôi có bao nhiêu tồi tệ, lúc đó Phó Dĩnh còn thảm hơn tôi, tôi không thể nào xin cô ấy giúp đỡ được, đây gọi là bạn bè trở mặt còn nhanh hơn cả lật sách, tôi biết trong những người đó chỉ có anh là chịu giúp tôi, đi khắp nơi nhờ cậy người ta, chỉ vì có thể đưa tôi lên màn ảnh nhiều hơn một chút, không biết anh phải nhìn sắc mặt của bao nhiêu người, thậm chí anh còn lén lút lấy danh nghĩa của tôi để gửi tiền cho gia đình tôi, giúp tôi duy trì một chút tự tôn cuối cùng. Tôi đã từng nói với chính mình, Tư Gia Di, người đàn ông này tốt với mày như vậy, mày nhất định phải ở bên anh ấy suốt đời.”
Nói đến chuyện cũ, Phương Tử Hằng không phải không biết: “Sao đột nhiên lại nói tới việc này…”
Tư Gia Di cắt ngang câu nói của anh ta: “Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-thanh-that/3452747/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.