Tư Gia Di hoàn toàn không thể hình dung được tâm trạng của mình lúc này thế nào, nhất là khi người đàn ông này đang ngủ say ngay trước mặt cô.
Cô ngồi ngẩn người trên giường hồi lâu, sau đó xốc chăn nhích người xuống giường. Nhìn thấy bộ đồ lót bị xé rách vứt trên sàn nhà kia bỗng cảm thấy không vui, cô đá nó vào gầm giường rồi cầm khăn tắm đi thẳng vào phòng tắm.
Đứng dưới vòi hoa sen, nước ấm chảy xuống, cơ thể trong chiếc gương mờ đi vì hơi nước kia đầy dấu vết hoan ái không thể nào xoá được.
Cô thật khâm phục bản thân, trong một ngày cả hai bên đã thoả thuận xong, như vậy đến khi mỗi người đi một ngả sẽ không đến nỗi đau lòng.
Tư Gia Di tắt vòi hoa sen, vừa lau tóc vừa đi ra, bởi vì cô cúi đầu nên chỉ nhìn thấy được đôi chân ngay trước mắt. Cô không muốn ngẩng đầu nhìn anh, cứ đứng cúi đầu đứng ở kia không nhúc nhích, cho đến khi Diêu Tử Chính mở miệng: “Không ngủ được sao?”
Anh không nhận được câu trả lời, Tư Gia Di im lặng quay lại giường nhặt quần áo lên mặc vào. Nghĩ rằng chắc anh sẽ đi, Tư Gia Di vừa định thở phào lại thấy anh vừa thắt caravat vừa đi đến bên người cô.
“Thế này đi, tôi chưa ăn cơm tối, chúng ta ra ngoài ăn khuya.”
“Đã muộn thế này rồi…”
Tư Gia Di bất đắc dĩ kéo dài giọng, lại để cho anh có cơ hội chặn đứng lời từ chối mà cô sắp nói: “Tình nhân có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-thanh-that/3452740/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.