Phó Nhiễm để Hứa Dung đi vào phòng. “Em thay quần áo xong sẽ xuống ngay.”
Hứa Dung đi theo Phó Nhiễm đến phòng ngủ, Minh Thành Hữu đang ôm Hãn Hãn ngồi chơi trên ghế sô pha, trên người cũng là một bộ trang phục thoải mái thường ngày, quần jean màu xanh đậm phối hợp với áo lông cổ chữ V màu đen, đơn giản mà không mất đi phong cách. Phó Nhiễm đi vào phòng chứa quần áo, Minh Thành Hữu đem Hãn Hãn thả lên chân của mình, hai tay Hãn Hãn nắm lấy hai ngón tay Minh Thành Hữu, cười khanh khách không ngừng.
Hứa Dung đến gần. “Xem ra Hãn Hãn rất thích chơi cùng ba ba.”
Minh Thành Hữu cũng không ngẩng đầu lên. “Đó là đương nhiên.”
Hứa Dung ngắm nhìn bốn phía. Phó Nhiễm đổi lại bộ trang phục khác đi ra ngoài.“Đi thôi, đừng để mẹ chờ sốt ruột.”
Mấy người xuống lầu, vừa lúc Minh Vanh đi lên, hắn đưa tay ôm Hứa Dung.
“Nhìn em, ôm Hãn Hãn lại khiến cho nó khóc.”
“Chưa bao giờ ôm trẻ con mà.”
Lý Vận Linh ngồi ở trước bàn ăn, cơm tối cũng đã chuẩn bị xong, Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu mới ngồi xuống, Lý Vận Linh liền ngẩng đầu lên nói. “Mấy ngày nữa là đến sinh nhật Phó Nhiễm rồi, các con có tính toán làm gì không?”
Phó Nhiễm đặt hai tay ở mép bàn. “Hay là làm trong nhà, người một nhà cùng ăn bữa cơm.”
Minh Thành Hữu là người không đồng ý đầu tiên. “Tổ chức một bữa tiệc, địa điểm là ở nhà
“Thật đúng vậy nha…”.Hứa Dung ở bên phụ họa. “Náo nhiệt thật tốt, đến lúc đó còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-thanh-that-thanh-yeu/4089836/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.