Thành Hữu, Minh Thành Hữu! Đột nhiên Phó Nhiễm thức tỉnh, lúc này mới cô phát hiện ra là cô đang ngồi ở trên máy bay đi đến California.
Giọng nói vẫn như còn vang vọng bên tai, đầu đau như muốn nứt tung ra, Lý Vận Linh không chịu nổi kích động này té xỉu ngay tại chỗ, Minh Vanh nói muốn mang Minh Thành Hữu trở về, nhưng Phó Nhiễm nói cô muốn tới đó.
Người đàn ông của cô, côự mình đón anh trở lại.
Vất vả mệt mỏi đi tới California, lúc Phó Nhiễm đi đến bệnh viện thì Minh Vanh vẫn đang ở đây, cô gần như là chạy tới bên cạnh anh.
"Thành Hữu đâu?"
"Tôi nhờ người giúp, mới giữ nó lại ở bên trong phòng bệnh đến bây giờ được, Phó Nhiễm, cô không nên vào đi đó, tôi sẽ lo hậu sự cho nó."
Minh Vanh nói ra hai chữ hậu sự làm đột nhiên Phó Nhiễm trợn tròn mắt, giọng nói của cô khẽ run.
"Anh ấy đang ở đâu, đưa tôi tới gặp anh ấy."
Minh Vanh đưa Phó Nhiễm tới trước một phòng bệnh.
Cô sinh con còn chưa hết tháng ở cữ nên bây giờ cơ thể vẫn yếu ớt, Phó Nhiễm mở cửa phòng đi vào, bên trong phòng bệnh lớn như vậy, trong mắt cô cũng chỉ có một chiếc giường.
Minh Vanh muốn đi vào cùng, Phó Nhiễm giơ mu bàn tay lên lau nước mắt.
"Để cho tôi nói chuyện một mình với anh ấy có được không?"
Người đàn ông nghe vậy, bước chân bỗng dừng lại.
"Vậy tôi chờ cô ở bên ngoài."
Phó Nhiễm đóng lại cửa phòng, cô dựa phần lưng vào cánh cửa, đôi chân cứng ngắc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-thanh-that-thanh-yeu/4089814/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.