Minh Thành Hữu theo sát cô, Phó Nhiễm có thể cảm giác được nguồn nhiệt trong cơ thể của hắn xuyên qua cánh tay tiếp xúc với nhau truyền tới trên người mình. Hai y tá mím môi cười, tụm đầu lại xì xào bàn tán.
"Đi thôi."
Một y tá cầm bình nước biển lấy tay đụng đụng người đồng nghiệp.
"Đợi chút ."
Phó Nhiễm lên tiếng.
"Treo lên đi, tôi sẽ không thay mà vẫn mặc y phục của mình."
Ánh mắt Minh Thành Hữu nhìn xuống chân của cô, vết bùn loang lổ dơ bẩn không chịu nổi, quần áo cũng không sạch sẽ chút nào, ống tay áo lông mỏng bị rơi ra, thực giống như kẻ ăn xin chuyên nghiệp trên quảng trường.
Phó Nhiễm nhìn theo tầm mắt hắn, cô chụm hai chân lại sau đó nhận lấy quần áo bệnh nhân trong tay Minh Thành Hữu.
"Tôi đi to
Minh Thành Hữu đưa tay ra, thấy cô đứng dậy sải bước rời đi, hắn lấy di động ra gọi điện thoại, tiếng Phó Nhiễm đóng cửa lọt vào trong tai, ánh mắt hắn nhìn đến chỉ thấy một cái bóng mơ hồ trên kính mờ.
Sau một hồi đi qua đi lại mới thấy cô đi ra, đầu tóc rối bời nằm trên vai, bởi vì thay đồ nên có chút vểnh lên, hẳn là thay bộ quần áo không dễ dàng gì, Minh Thành Hữu thấy cô thở hổn hển.
Phó Nhiễm mang dép đi đến trước giường.
" Được rồi, treo đi, xin hỏi có mấy bình?"
"Ba bình. "
Y tá bước lên chuẩn bị kim tiêm.
"Truyền thuốc giảm nhiệt, cũng có tác dụng giảm đau. Sáng mai cũng truyền ba bình nữa".
"Nhiều như vậy."
Phó Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-thanh-that-thanh-yeu/4089753/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.