Phó Nhiễm nhịn một hồi lâu mới nuốt cà phê xuống bụng.
Cô cẩn thận nhìn nét mặt của Minh Thành Hữu, thấy hắn không giống như nói dối.
“ Không tin?”
Minh Thành Hữu định lấy di động ra.
“ Cho em xem hàng thật”.
Phó Nhiễm liền đưa tay đẩy ra, tay kia đặt lên cổ.
“ Tôi không muốn nhìn”.
Minh Thành Hữu đưa điện thoại để vào túi quần.
"Em sẽ không nhân cơ hội này cầm tiền về?”
"Không nghĩ anh còn độc ác hơn tôi. Tiền tôi để cho bọn họ mang đi, ’chó gấp còn có thể nhảy tường’."
Phó Nhiễm thấy hắn đưa hai tay tới ía mình, cô cố ý kéo ra khoảng cách với hắn.
"Chuyện coi như đã qua, cũng cám ơn anh nhiều."
Trong lời nói nghe có chút miễn cưỡng.
Minh Thành Hữu cùng Phó Nhiễm ra khỏi quán cà phê, cô mở cửa xe muốn rời đi, Minh Thành Hữu liền kéo cô lại.
" Đi cùng anh tới siêu thị thôi”.
"Tôi còn có chuyện."
Phó Nhiễm đẩy tay hắn ra, nhưng Minh Thành Hữu vẫn không buông tay.
"Qua sông rút cầu à?"
“ Ai rút ai không còn chưa biết được”.
Chân Phó Nhiễm đưa vào bên trong chỗ ghế lái.
“Không có chuyện gì tốt nhất chúng ta đừng nên gặp nhau. Truyền thông rất quan tâm tới anh, tôi rất dễ bị dính líu. Chuyện hai năm trước đã đủ rồi”.
Cô cảm thấy cuộc sống bây giờ rất tốt, không muốn lại bị chụp mũ là thấy Minh Thành Hữu giành lại chỗ đứng, cô liền muốn quay lại với hắn.
"Không phải em luôn không quan tâm tới truyền thông nói gì sao??”
"Hiện tại không giống vậy!! "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-thanh-that-thanh-yeu/4089738/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.