"Tìm được cô ấy ở đâu?"
Minh Tranh hoàn toàn coi La Văn Anh ở bên cạnh là không khí.
"Ở phòng làm việc cô ấy, cả đêm sắp xếp công việc chắc là mệt muốn chết rồi."
Minh Thành Hữu nói qua loa, trong mắt Minh Tranh chợt lóe lên vẻ cô đơn.
"Đại ca, anh cũng mau đưa chị dâu trở về đi, ngày mai gặp lại."
Cho đến khi đuôi chiếc xe màu đen biến mất giữa màn đêm tĩnh mịch u ám, lúc này Minh Tranh mới lái ô-tô rời đi.
La Văn Anh rất yên lặng, từ lần đầu tiên gặp cũng thấy cô không phải là loại người thích nói chuyện, tướng mạo không thể nói là xinh đẹp nhưng thanh tú có thừa.
Dù sao cô cũng là từ nhỏ đã sống trong hoàn cảnh tốt, tự nhiên khí chất cũng thuộc đẳng cấp cao. Cô đối với Minh Tranh cũng không biểu hiện thân thiện trước. Không có việc gì thì cô cũng không chủ động gọi điện thoại cho hắn.
Kể cả vừa rồi rõ ràng Minh Tranh quan tâm Phó Nhiễm như vậy, cô cũng sẽ không hỏi nhiều.
Trở lại La gia, Minh Tranh xuống xe mở cửa cho cô.
"Cảm ơn."
La Văn Anh chuẩn bị rời đi.
"Chờ chút, buổi sáng 8 giờ anh tới đón em đến nhà anh ăn điểm tâm sau đó lại đưa em về nhà."
"Được."
Minh Tranh đi qua người La Văn Anh, ánh trăng nhạt đi, cô không hợp với vẻ của cô gái xinh đẹp diễm lệ, phần lưng cô thẳng tắp, đứng một ngày trên đôi giày cao gót 9cm khẳng định là rất khó chịu.
Nhưng Minh Tranh không quan tâm những điều này, hắn nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-thanh-that-thanh-yeu/4089707/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.