Editor: Nguyen Hien.
Lúc chạng vạng, Lăng Cận Dương xách theo hành lý trở về nhà ba anh, Hàn Hứng Kiều nhìn thấy con trai xách hành lý quay về, sắc mặt càng thay đổi: “Cận Dương, chuyện này là…”
Bỏ hành lý vào trong phòng ngủ, anh khoát tay lên bả vai ông, cười nói: “Ba, đợi biệt thự con làm cho ba hoàn tất, chúng ta dời qua đó ở.”
Kéo anh lại ngồi vào trên sofa, Hàn Hứng Kiều nhăn mày lại, trầm giọng nói: “Có chuyện gì xảy ra?”
Ánh mắt anh yên tĩnh, đôi mắt thâm thúy nhìn về phía ba anh, cũng không có giấu giếm: “Con muốn ly hôn.”
“Ly hôn?” Hàn Hứng Kiều kinh ngạc, vẻ mặt không thể tin được: “Không phải con không chịu ly hôn sao?”
Ngừng lại, ông nghĩ tới cái gì, giọng nói buồn bã: “Là bởi vì tin tức gần đây sao?”
Lăng Cận Dương mím môi, không nói thêm gì, khuôn mặt tuấn duật đầy căng thẳng. Anh cau mày, từ trong túi quần móc ra lọ thuốc màu trắng, lấy ra 2 viên nhét vào miệng.
“Cận Dương, con bị làm sao vậy?” Thấy con trai uống thuốc, trên mặt ông đầy lo lắng, “Con khó chịu chỗ nào sao?”
Tựa đầu vào sofa, chân mày nhíu chặt của anh dần dần buông lỏng ra, ánh mắt yên tĩnh, “Con không sao, chỉ cảm thấy đau bao tử một chút thôi.”
“Ai, nhất định là chuyện gần đây làm con khó chịu rồi.” Hàn Hứng Kiều nhắc đến chuyện này cảm thấy tức giận, thương con trai bị uất ức, trong lòng cảm thấy không cam lòng: “Cận Dương, nhà họ Lăng hại chúng ta ra như thế này, con không thể dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/578053/chuong-166-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.