Editor: Nguyen Hien.
Kể từ khi bị cha anh khiển trách, Lăng Thừa Nghiệp gần đây có biểu hiện rất tốt, mỗi ngày tan việc đều về nhà đúng giờ, cũng không dám đi chơi bời lêu lỏng.
Trước bàn ăn, An Nhã khẽ cúi đầu, cẩn thận quan sát vẻ mặt của mọi người, sau khi phát hiện không có gì không ổn, lúc này mới cầm đũa lên ăn cơm.
"Tiểu Bảo đâu?"
Bà Lăng không thấy cháu trai, không khỏi quay đầu hỏi.
Sắc mặt An Nhã như thường, lưu loát trả lời: “Tiểu Bảo ngủ thiếp đi rồi ạ, chắc có lẽ lúc chiều náo nhiều quá.”
Ngừng lại, cô khẽ mỉm cười nói: “Chờ khi nào nó tỉnh, con sẽ đút cơm cho nó ăn sau.”
Nghe vậy bà Lăng cũng không nói gì nhiều, gắp thức ăn cho cô, bảo cô ăn nhiều vào.
An Nhã gắp thịt dê, chán ghét bỏ qua một bên, cô vẫn luôn không thích mùi thịt dê.
“Sao lại không ăn thịt dê?” Bà Lăng nhìn cô cười: “Ngày hôm qua con còn nói phải ăn nhiều thịt, vì nó giúp con khôi phục sức khỏe?”
“À?” An Nhã ngẩn người, vẻ mặt có chút mất tự nhiên: “Hôm nay cổ họng con không được thoải mái, con không muốn ăn nhiều.”
Bà Lăng suy nghĩ thấy cũng phải, thịt dê quá bổ dưỡng, đối với cơ thể con dâu có khi lại không tốt lắm, nên bà cũng im lặng không nói gì nữa.
Sau khi dùng xong cơm chiều, An Nhã nói muốn đi xem Tiểu Bảo, lập tức trở về phòng ngủ, tránh xa mọi người ra.
Không lâu sau đó, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, An Nhã ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/578023/chuong-147-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.