Editor: Nguyen Hien.
Kế hoạch ôn lại mộng uyên ương trên du thuyền cuối cùng không thể nào được như ý nguyện.
Lăng Cận Dương đeo bám dai dẳng, nhưng Đồng Niệm không nhúc nhích chút nào. Anh cuối cùng cảm nhận được, đứa bé có sức ảnh hưởng lớn với cô thế nào, trong lòng có chút không ổn định.
Rõ ràng, anh đã bị thất sủng rồi. Hơn nữa còn thua trong tay một đứa bé vẫn còn nằm trong bào thai.
Từ du thuyền trở về, trên mặt anh vẫn mang vẻ buồn buồn không vui, môi lúc nào cũng mím chặt. Cho dù ai cũng nhìn ra được, bộ dáng đó có anh là đang nói với mình: Lăng Cận Dương anh đang rất tức giận.
Đồng Niệm cũng rất khôn khéo, dĩ nhiên biết anh tại sao mất hứng, nhưng loại chuyện này cô không thể thỏa hiệp. Vai diễn của cô hiện tại là mẹ, bảo vệ đứa con của mình là điều tất yếu, cho nên vì tiểu sinh mệnh trong bụng cô phải cứng rắn, đồng thời cũng phải an ủi Lăng Cận Dương.
Lúc ăn cơm tối, Đồng Niệm bưng chén đút cơm cho ba cô, thỉnh thoảng cô liếc nhìn người đàn ông đối diện. Thấy anh mắt xem mũi, mũi xem tâm ăn cơm, động tác ưu nhã lịch sự, mắt chỉ nhìn chằm chằm thức ăn, không nhìn cô một cái.
Đáy lòng có hơi mất mác, Đồng Niệm nhíu mày, ngoan ngoãn đút cơm cho ba cô, sau đó để cho người giúp việc giúp đỡ, rửa mặt cho ông, để cho ông đi ngủ đúng giờ.
Nhìn phòng khách trống rỗng, không thấy bóng dáng của anh. Đồng Niệm nhíu mày nhìn lên lầu, cất bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/578012/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.